Mộng Xuân - Ngải Ngư

Phiên ngoại 4

Trong suốt thời gian Mạnh Cẩn mang thai, Mạnh Xuân gần như luôn ở bên cô.

Mỗi lần đi khám thai, anh đều có mặt. Khi cô cần ra ngoài giải quyết công việc, anh cũng theo sát.

Mạnh Xuân lúc này đã tạm gác lại công việc diễn xuất, dành thời gian chuẩn bị cho dự án điện ảnh đầu tay với vai trò đạo diễn.

Thỉnh thoảng, anh trao đổi ý tưởng với Trình Tri, một biên kịch quen biết.

Khi nghe đối phương nói định chuyển nghề, anh lập tức hỏi: “Hay là làm cùng tôi một dự án thử xem sao?”

Trình Tri ban đầu khá bối rối vì không biết anh đã quyết định chuyển sang làm đạo diễn.

Mạnh Xuân mời cô đến nhà, vừa dùng bữa với Mạnh Cẩn, vừa chia sẻ câu chuyện của hai người.

Nghe xong, Trình Tri cảm thán: “Câu chuyện của hai người, đúng là làm thành phim được rồi!”

“Đó chính là lý do tôi mời cô,” Mạnh Xuân nói, “Cô có muốn viết không?”

Trình Tri ngạc nhiên: “Tôi? Anh chắc chứ?”

“Cô không định chuyển nghề sao?” Anh cười đáp.

 

“Coi như tự cho mình thêm một cơ hội. Nếu không được, tôi cũng không ép.”

Trình Tri vốn rất hứng thú với câu chuyện của hai người, nhưng không ngờ Mạnh Xuân lại giao trọng trách lớn này cho cô – một biên kịch trẻ, chưa có tiếng tăm và thậm chí suýt bị đào thải khỏi ngành.

Trong khi những biên kịch nổi tiếng chắc chắn sẽ tranh nhau cơ hội viết kịch bản này, anh lại chọn một người vô danh như cô. Trình Tri cảm thấy bất ngờ và xúc động, liền đồng ý nhận lời.

Từ hôm đó, Mạnh Cẩn thường xuyên gặp gỡ Trình Tri để chia sẻ những kỷ niệm quý giá nhất đời mình.

Trong thời gian này, cô còn ký hợp đồng với một nghệ sĩ trẻ, vốn là người quen cũ của hai vợ chồng.
Cậu thiếu niên tên Ứng Triệt, năm nay vừa tròn 18 tuổi, đã có chỗ đứng trong làng giải trí.

Ứng Triệt xuất thân từ một gia đình danh giá, là con trai của nghệ sĩ piano lừng danh Ứng Uy.

Ngay từ nhỏ, cậu đã được truyền thông chú ý và ca ngợi là “thần đồng piano”, hoàn toàn thừa hưởng tài năng thiên bẩm từ cha mình.

Nhưng, lớn lên dưới ánh hào quang ấy, Ứng Triệt không muốn đi theo con đường mọi người kỳ vọng.
Cậu yêu âm nhạc, nhưng cũng khao khát thử sức với diễn xuất.

Hai năm trước, cậu đã nổi tiếng với ca khúc Tình Đầu, và giờ đây quyết định dấn thân vào điện ảnh.

Sau khi ký hợp đồng, Mạnh Cẩn liền đề xuất với Mạnh Xuân: “Anh này, vai nam chính trong phim của anh đã có ai chưa? Nếu chưa, em có người muốn giới thiệu!”

 

“Ứng Triệt, đúng không?” Mạnh Xuân vừa nghe đã đoán ra ý cô.

“Anh không nghĩ cậu ấy rất phù hợp sao?” Cô mỉm cười, giải thích: “Cậu ấy cũng có một cô bạn thanh mai trúc mã lớn lên cùng. Vì đã trải qua, cậu ấy chắc chắn biết cách thể hiện nhân vật ‘Mạnh Xuân’ một cách chân thực nhất.”

Theo kịch bản, nam chính tên là Mạnh Xuân, còn nữ chính tên là Mạnh Mộng.

“Anh chỉ nhìn vào diễn xuất thôi.” Anh đáp, cười nhẹ.

“Dù trải nghiệm có giống, nhưng nếu không có thực lực, anh cũng không nhận.”

Cô lập tức hiểu ý nói: “Vậy để em sắp xếp cho cậu ấy học diễn xuất ngay.”

Vì phải chờ Trình Tri hoàn thiện kịch bản, công tác tuyển diễn viên và nhà sản xuất vẫn chưa thể bắt đầu.
Do đó, Mạnh Xuân tranh thủ thời gian nghỉ ngơi và tập trung chăm sóc Mạnh Cẩn trong giai đoạn chờ sinh.

Kể từ sau lễ cưới, chuyện hôn nhân của hai người đã được công khai hoàn toàn.

Nhiều người trên mạng xuýt xoa: “Mạnh Cẩn đúng là số hưởng, kiếp trước chắc cứu cả dải ngân hà mới cưới được Mạnh Xuân!”

Khi anh tạm rời xa ánh đèn sân khấu, fan hâm mộ ngày nào cũng “check-in” online, mong chờ sự xuất hiện của anh: “Đừng bảo là anh nghỉ hẳn để làm ông bố bỉm sữa nha?!”

“Thật nhớ giai đoạn anh miệt mài cống hiến cho sự nghiệp. Hồi đó ngày nào cũng có tin tức của anh, hoặc , hoặc phim mới. Anh ơi, sự nghiệp của anh đâu rồi?”

Một số người khác lại bình luận: “Gia đình họ giàu lắm, cần gì lo tiền! Một người là siêu sao hạng A, người kia vừa là con gái đạo diễn nổi tiếng vừa là quản lý nghệ sĩ. Nhìn dàn nghệ sĩ cô ấy dẫn dắt đi, toàn ngôi sao hạng nhất như Mạnh Xuân và Tống Doanh!”

 

“Nghe nói cô ấy mới ký hợp đồng với Ứng Triệt – nam thần quốc dân đấy!”

Trong suốt thời gian mang thai, Mạnh Cẩn không gặp nhiều khó khăn, đứa bé trong bụng cô rất ngoan, thậm chí cô còn không bị nghén. Thi Tư và Mạnh Thường thường xuyên lái xe đến thăm cô, chỉ mất khoảng mười mấy phút, rất tiện lợi.

Mạnh Cẩn rất thích ăn chua, một lần cô đang ăn nho chua và hỏi Thi Tư: “Mẹ, thật sự là con trai thì chua, con gái thì cay à?”

“Không phải đâu,” Thi Tư cười đáp, “Khi mang thai con, mẹ cũng rất thích ăn chua.”

Mạnh Cẩn mỉm cười, tò mò hỏi: “Mẹ có khó chịu không?”

“Khó chịu lắm,” Thi Tư cười dịu dàng, hồi tưởng về những kỷ niệm đẹp, nhẹ nhàng nói: “Con lúc nhỏ nghịch ngợm lắm, chẳng ngoan chút nào.”

Mạnh Cẩn cười khúc khích, lột vỏ rồi lấy hạt nho và đút cho Thi Tư “Mẹ vất vả rồi.”

Thi Tư mở miệng ăn nho, mỉm cười nói: “Mẹ đâu thấy khổ gì đâu.”

Vào đêm giao thừa năm nay, Mạnh Cẩn cuối cùng cũng trở về Tứ Hợp Viện cùng với Mạnh Xuân. Họ lại cùng nhau viết những lời chúc năm mới lên dải lụa đỏ, rồi treo chúng lên cây như mọi năm.

Lời chúc của Mạnh Cẩn là: “Hy vọng gia đình bình an khỏe mạnh, hy vọng đứa nhỏ chào đời thuận lợi và lớn lên vui vẻ.”

Mạnh Xuân chỉ viết một câu: “Mỗi năm đều như hôm nay, mỗi năm đều như sáng nay.”

Tháng ba, Mạnh Cẩn được đưa vào phòng sinh, Mạnh Xuân ở bên cạnh cô suốt quá trình. Rất nhanh, cô sinh ra một bé gái khỏe mạnh. Toàn bộ quá trình không có gì khó khăn, rất thuận lợi.

 

“Vào lúc 5 giờ 21 phút sáng ngày 21 tháng 3, bé gái chào đời, cân nặng 3.2kg.”

Mạnh Cẩn nở nụ cười nhẹ khi nghe tiếng khóc chào đời của đứa bé. Đó chính là “Tiểu Anh Đào” của họ.

Trong thời gian Mạnh Cẩn ở cữ, Mạnh Xuân vừa chăm sóc cô, vừa thảo luận kịch bản với Trình Tri. Trình Tri đã hoàn thành kịch bản, hiện chỉ còn chỉnh sửa và hoàn thiện một chút, sau đó Mạnh Xuân có thể bắt đầu tiến hành các bước tiếp theo như tìm nhà sản xuất, chọn diễn viên thử vai…

Tuy nhiên, Mạnh Xuân gặp rất nhiều khó khăn trong việc thu hút đầu tư. Không nhà sản xuất nào dám đầu tư vào bộ phim với một đạo diễn mới, kịch bản của một biên kịch không nổi tiếng, và nữ diễn viên chưa được chọn. Mặc dù có nhiều cô gái đến thử vai, nhưng họ đều thiếu kỹ năng diễn xuất và không phù hợp với vai diễn nữ chính.

Mạnh Xuân không thể đồng ý với việc làm cho qua, vì bộ phim này rất quan trọng đối với anh. Anh không chỉ muốn kể một câu chuyện tình yêu đơn giản giữa hai người bạn từ thuở nhỏ, mà còn muốn phản ánh quá trình trưởng thành của một cô gái, bao gồm tình cảm gia đình, tình bạn và tình yêu. Sự thiếu thốn và bổ sung tình cảm gia đình, tình bạn có được rồi mất đi, tình yêu từ mơ hồ đến kiên định… Đây là câu chuyện về một cô gái không muốn trưởng thành, từ những bước đi vấp váp trong cuộc đời đến việc đối mặt với tất cả thử thách, đón nhận từng ngày nắng và mưa.

Với Mạnh Xuân, nữ chính quan trọng hơn nam chính. Anh cần một diễn viên khiến anh ngay lập tức nhận ra cô ấy là người phù hợp.

Sau khi dỗ con gái ngủ, Mạnh Cẩn vào phòng làm việc, thấy Mạnh Xuân vẫn đang chăm chú xem từng hồ sơ của các nữ diễn viên, vẻ mặt đầy lo lắng, cô trêu anh: “Hay là để em tự đóng vai nữ chính đi.”

Mạnh Xuân biết cô đang đùa, cũng cười hùa theo cô: “Vậy thì tốt quá, không chỉ có thể hoàn toàn tái hiện hình ảnh nữ chính mà còn tiết kiệm được một khoản tiền thù lao cho vai nữ chính.”

 

“Em giúp anh tìm người nhé,” Mạnh Cẩn nói, “Em có một lựa chọn trong đầu.”

“Là ai?” Mạnh Xuân ngẩng đầu lên hỏi.

“Tống Doanh” Mạnh Cẩn mỉm cười nói: “Nếu Tống Doanh đồng ý đóng nữ chính, những vấn đề còn lại sẽ dễ dàng giải quyết thôi.”

Nếu Một nữ diễn viên nổi tiếng quốc tế như Tống Doanh đảm nhận vai nữ chính, chắc chắn sẽ có nhà đầu tư muốn tham gia vì tên tuổi của cô ấy.

Mạnh Xuân thực sự chưa từng nghĩ đến việc mời Tống Doanh đóng nữ chính. Anh cười nói: “Em là người quản lý của cô ấy mà lại lỡ làm thế à? Có khi cô ấy không nhận đâu, vì bộ phim này là một đội ngũ mới, với nhiều rủi ro là phim có thể thất bại.”

“Em có nói là giúp cô ấy nhận đâu,” Mạnh Cẩn nhướng mày, “Em chỉ đang gợi ý cho anh thôi, anh đừng bị giới hạn, hãy liều thử một lần.”

“Em thấy cô ấy phù hợp thì anh sẽ tự tìm cô ấy nói chuyện.”

Mạnh Xuân ban đầu chưa dám nghĩ đến việc mời Tống Doanh vì cơ bản e ngại sự nổi tiếng của cô. Nhưng Mộng Mộng nói đúng, anh phải thử một lần, dù có thất bại thì cũng phải dám thử.

Không ngờ, sau khi đọc kịch bản, Tống Doanh ngay lập tức đồng ý tham gia. Mạnh Xuân cảm thấy hơi bất ngờ, hỏi: “Tống Doanh kịch bản này có gì thu hút cô vậy?”

Tống Doanh mỉm cười đáp: “Nó khiến tôi nhớ lại quá khứ của mình, nhớ về cha mẹ, bạn bè và người tôi yêu lúc còn trẻ.”

“Nhân vật Mạnh Mộng trong kịch bản khiến tôi cảm thấy đó là tôi, nhưng lại không phải tôi.”

 

Sau khi Mạnh Xuân quyết định mời Tống Doanh đóng nữ chính, cuối cùng một nhà sản xuất đã đến tìm anh và bàn về đầu tư. Tuy nhiên, đối phương vẫn có chút lo ngại. Tổng số vốn đầu tư từ các nhà sản xuất và Mạnh Xuân không đủ để thực hiện bộ phim.

Cuối cùng, Ứng Triết, vì muốn bộ phim được quay, đã đầu tư vào dự án.

Và vậy là bộ phim mang tên “Triều” đã chính thức bắt đầu quay vào mùa hè năm sau, kéo dài suốt nửa năm.

Năm đó, bộ phim hành động “Săn Sói” mà Mạnh Xuân và Tống Doanh hợp tác trước đó đã thành công rực rỡ và lập kỷ lục phòng vé Trung Quốc, đưa cả hai lên một đỉnh cao mới trong sự nghiệp.

Vào cuối năm, Mạnh Xuân và Tống Doanh đã nhận giải thưởng Nam/Nữ Diễn Viên Chính Xuất Sắc Nhất tại Giải Thưởng Kim Ưng, nhờ vào bộ phim “Săn Sói”.

Khi Mạnh Xuân phát biểu nhận giải, anh mỉm cười nhìn Mạnh Cẩn đang ngồi dưới khán đài, nói từng chữ: “Tôi có cơ hội làm phim tuyệt vời như vậy, tất cả đều nhờ vào người quản lý của tôi, nếu không có cô ấy, tôi chắc chắn không thể đứng ở đây.”

“Nếu không có cô ấy, tôi chắc chắn sẽ không là Diễn viên-Mạnh Xuân.”

“Chúng tôi là bạn thuở niên thiếu, cũng là những chiến hữu đồng hành cùng nhau.”

_Cùng là đồng minh, cũng cùng là đồng phạm.

“Anh mãi mãi yêu em, đại tiểu thư.”

Anh đứng ở đỉnh vinh quang, tuyên bố với cả thế giới tình yêu dành cho cô.

Anh vĩnh viễn là kỵ sĩ trung thành nhất, cũng vĩnh viễn là tín đồ thành kính nhất của em.

 

Anh yêu em mãi mãi, cho đến khi anh không còn trên thế giới này