Không Thể Yêu Cũng Chẳng Thể Thương
Chương 80: " KHÔNG NGỦ ĐƯỢC VẬY CHÚNG TA CÙNG NHAU THỨC "
Cô sôi máu nhìn người đàn ông trước mặt, đến giờ phút này anh vẫn dùng gương mặt bình thản để đối diện với cô.
- Em cũng đừng trách anh, những cô gái thủ đoạn vây quanh anh và Mã phi rất nhiều, anh đề phòng cũng chính đáng thôi.Nhưng mà nghĩ đi nghĩ lại, nụ hôn đó cũng đánh dấu bươc ngoặt của chúng ta mà.
Người này quả thật hết thuốc chữa, cô thật sự muốn để cho đám đàn em của anh nghe những lời vô liêm sỉ này của lão đại mình.
- ANH RA SOFA NGAY...CHO...EM.
Cô gằn lên từng tiếng, nhân lúc Long Đại không chú ý, cô liền lăn ra khỏi vòng tay anh xoay người, quay lưng lại với anh.
- Anh xin lỗi.
Long Đại nhỏ giọng nói, tay lập tức bắt lấy cô ôm lại vào lòng.
- Em và Mã Phi lúc nãy còn nói gì nữa không?
Gương mặt điển trai đầy tò mò nhìn cô chằm chằm.
- Anh vẫn còn ghen với Mã phi?
Cô khó tin nhìn anh.
- Đương nhiên, dù sao lúc đầu người em thích là Mã Phi.
- Không phải thích, chỉ là lúc đó em thấy Mã Phi tốt hơn anh, ít ra người ta cũng không đè em lên thang máy rồi trừng mắt nhìn em bảo em đừng diễn nữa.
Mai Hân nói xong, lạimột lần nữa thoát ra khỏi vòng tay của anh xoay lưng lại, kéo chăn lên cao qua đầu không muốn nói chuyện với anh nữa.
Long Đại nghe cô nói gương mặt lập tức cừng đờ, lại nhớ đến hành động đe dọa cô, nói những lời khó nghe ngày trước trong thang máy anh liền cảm thấy hối hận, vẻ mặt chợt đen lại vô cùng khó coi. Nhìn thấy bóng lưng cô xoay lại với mình, anh biết cô đang giận mình đành ngoan ngoãn nằm yên bên cạnh không dám làm gì.
Thế nhưng lúc cô đang yên tĩnh nhắm mắt thì một bàn tay nào đó không yên phận mà bắt đầu ôm eo cô xoa nắn.
-Anh mà còn không an phận thì lập tức ra sofa ngủ cho em.
Cô nhanh chóng bắt lấy bàn tay anh lười biếng mở mắt.
- Được.
Long Đại thấp giọng khẽ nói một tiếng, ánh mắt nhìn cô trong bóng tối chợt lóe sáng, một ánh sáng có phần nguy hiểm.
Nghe anh vâng lời như thế cô cũng mặc kệ anh, xoay lưng lại với anh mà muốn nhắm mắt ngủ tiếp. Thế nhưng chưa kịp nhắm mắt thì một cô đã bị một lực nhấc bổng ra khỏi giường.
- Á, anh làm gì thế?
Bị ôm lên bất ngờ cô liền la lên một tiếng hai mắt mở to ngơ ngác nhìn người đàn ông trước mặt .Long Đại ôm cô lên kiểu công chúa cất bước đi đến hướng đặt chiếc ghế sofa, trên gương mặt không giấu nỗi nụ cười.
- Ra sofa ngủ.
Anh bình thản trả lời.
- Anh ra đó thì đi một mình đi, ôm em theo làm gì?
Cô bị phá giấc ngủ có chút cáu, trừng mắt nhìn anh.
-Chúng ta ra đó tập thể dục một chút.
Long Đại cất giọng chẳng có chút ngượng ngùng gì khiến cô càng mở to mắt, người đàn ông này từ bao giờ mà lại mặt dày như thế chứ.
- Bỏ em xuống,em muốn ngủ.
Cô ở trên tay anh bắt đầu vùng vẫy muốn nhảy xuống nhưng anh đã rất nhanh đi đến sofa đặt cô xuống, anh cũng theo đó ngồi xổm xuống đất vây cô trong vòng tay mình nhìn cô với ánh mắt vô cùng nóng bỏng.
- Được vậy em ngủ đi.
Anh lập tức thu ánh mắt đó của mình lại nhẹ nhàng nói. Nhìn bộ dạng nghiêm túc đó của anh cô liền cảm thấy nghi hoặc mà nhìn anh thăm dò, sau đó liền muốn đứng lên đi lại về phía giường.
- Em muốn đi ngủ.
Thấy anh mãi không chịu đứng lên mà cứ vây mình trong vòng tay cô liền lặp lại lần nữa.
- Thì em ngủ đi.
Anh lại bình thản trả lời thế nhưng miệng thì nói để cô ngủ nhưng người thì cứ vây lấy cô không có ý muốn đứng dậy để cô về lại giường.
- Ở đây thì làm sao mà ngủ được?
Cô chỉ chỉ lên chiếc ghế sofa mềm mại nói.
-Không ngủ được vậy chúng ta cùng nhau thức.
Long Đại lại lãnh đạm lên tiếng, lời nói càng ngày chẳng còn đứng đắn gì nữa. Mai Hân cạn lời với người đàn ông trước mắt, mệt mỏi liền nắm xuống sofa muốn ngủ ngay tại đây.
Thế nhưng vừa mới nhắm mắt, cơ thế to lớn của Long Đại đã lập tức đè lên người cô, gương mặt kề sát mặt cô,hơi thở ấm nóng bắt đầu phả ra.
- Anh lại làm gì nữa thế?
Cô bị giât mình hoảng hốt mở mắt, ngay lúc này liền cảm nhận được mùi nguy hiểm đâu đó. Hơi thở nam tính liên tục phả xuống chóp mũi cô khiến nơi đó liền đỏ bừng. bàn tay băt đầu giữ láy eo cô nhẹ nhàng vuốt ve khiến làn váy ngủ thoáng cái đã bị kéo lên cao để lộ ra da thịt trắng nõn đầy mê người.
- Cưỡng đoạt em trong lúc em ngủ.
- Vết thương...
Dứt lời Long Đại dường như đã mất kiềm chế liền hôn xuống môi cô. Nụ hôn càng ngày càng cuồng nhiệt, ướt át và nóng bỏng liên tục kéo dài không có dấu hiệu dừng lại. Những lời nói sau đó của cô cũng đành nuốt xuống.
Hơi thở cùng những âm thanh ái muội của dục vọng bắt đầu phát ra trong căn phòng. Cơn sóng tình bắt đầu ập tới với hai con người trên chiếc sofa có phần chật hẹp. Đêm đó quả thật cả hai đã " tập thể dục" trên chiếc sofa chật hẹp này, thế nhưng không biết tập kiểu gì mà tập đến tận giường ngủ. Mãi đến hơn một giờ sáng, người đàn ông tràn đầy tinh lực này mới thỏa mãn mà buông tha cho cô.
Sáng hôm sau cô tỉnh lại trong trạng thái vô cùng mệt mỏi, thế nhưng cô không thể ngủ tiếp vì còn có cuộc hẹn với Anh Thư. Long Đại sáng nay đã đi đâu từ sớm, có dặn với người giúp việc chuẩn bị bữa sáng cho cô nhưng sau khi thay đồ và vệ sinh cá nhân xong cô liền nhanh chóng rời khỏi nhà.
Thế nhưng khu biệt thự này được canh giữ vô cùng nghiêm ngặt nên taxi căn bản không vào được, cô chỉ đành bảo người của Long Đại chở mình đến một tiệm cà phê gần đó nhất rồi dặn dò họ về trước sau đó cô lên taxi mình đã đặt từ trước để đến điểm hẹn sau bởi cô. Dọc đường đi cô vẫn không quên ghé vào một tiệm thuốc mua thuốc tránh thai để uống.
Vì đang ở ngoại thành nên để vào được tiệm cà phê trong thành phố phải mất nửa tiếng đi xe, cũng may suốt đường đi không bị kẹt xe nên cô cũng đến đó sớm hơn năm phút trước giờ hẹn.
Vừa bước vào quán, cô liền đảo mắt tìm chỗ ngồi thế nhưng lại nhận ra một dáng người quen thuộc đang bịt khẩu trang ngồi ở một góc, không ngờ Anh Thư đã tới sớm, không biết chị đã ngồi bao lâu mà ly nước cam trên bàn đã vơi đi một nửa. Anh Thư cảm nhận được có người bước tới liền ngẩng đầu lên, khi thấy đó là cô chị lập tức đứng lên.
- Em tới rồi, chị sao thế?
Thấy Anh Thư đứng lên có phần vội vàng cô liền hỏi.
- Chúng ta đi thôi.
- Đi đâu?
- Đưa em đến gặp một người.