Không Thể Yêu Cũng Chẳng Thể Thương
Chương 79: " ANH LÚC ĐÓ ĐÈ EM LÊN TƯỜNG MỚI NGHĨ RA CÁCH ĐÓ"
Mãi cho đến khi cô đã hoàn toàn đi vào nhà, tiếng bước chân cũng biến mất như chưa hề tồn tại Mã Phi mới chậm chạp phản ứng. Hai tay anh nhẹ buông thõng xuống, mắt hướng ra xa nhìn vào khoảng không tĩnh mịch.
Những lời cô nói ngày hôm nay thực sự đã hoàn toàn thức tỉnh anh rồi. Mặc dù lúc trước khi biết cô và Long Đại ở bên nhau nhưng trong một vài khoảnh khắc nhìn thấy cô anh vẫn không tự chủ được mà đưa mắt nhìn cô, quan tâm cô, lo lắng cho cô như thể đang còn chút hi vọng gì đó thế nhưng anh đương nhiên sẽ không nghĩ đến chuyện sẽ tranh giành gì với Long Đại. Vì anh không đủ bản lĩnh cũng đúng, vì anh không muốn phản bội lão đại cũng đúng.
Mạng của anh là do Long Đại cứu về, anh đối với Long Đại trung thành và tôn trọng hết mực thế nên bản thân anh sẽ không làm điều gì có lỗi với ngài. Người ngoài như anh nhìn vào liền có thể thấy được tình cảm của Long Đại dành cho Mai Hân nhiều như thế nào, lần đầu anh thấy Long Đại vui vẻ, lần đầu anh thấy Long Đại mất bình tĩnh, lần đầu anh thấy sự dịu dàng, ân cần, ôn nhu của một người tưởng chừng vô cảm như Long Đại mà tất cả đều là vì Mai Hân. Hệt như một thanh kim loại lạnh lẽo, sắc bắn, một khi nó gặp lửa cũng phải bị uốn thành đủ hình dạng thậm chí là tan chảy.
Nói không buồn, không đau lòng là nói dối. Chỉ trách tại buổi tiệc hôm đó anh vô tình đụng phải cô, nhặt bông tai trả cho cô , quen biết cô rồi dần rung động với cô. Từ nay về sau anh sẽ quay lại làm chính mình, đoạn đường tiếp theo sẽ tiếp tục làm một thuộc hạ trung thành với Long Đại, về sau chúc phúc cho hạnh phúc của Long Đại. Như thế là mãn nguyện rồi.
Mã Phi rất nhanh liền rời đi, bóng dáng cô đơn trải dài theo mỗi bước chân của anh. Tâm trạng nặng nề khiến anh thở ra một hơi dài, vội vã lái xe rời khỏi căn biệt thự.
Mai Hân từ từ trở về phòng, vừa mở cửa ra cô đã bị một lực kéo mạnh về trước, cánh cửa sau lưng mạnh mẽ đóng lại. Chưa kịp hiểu chuyện gì, cô đã bị Long Đại ôm vào trong lòng dứt khoác nhắm tới môi cô mà hôn xuống. Bị hôn bất ngờ hiến cô nhất thời choáng váng, hai chân nhất thời không trụ vững hoàn toàn dựa vào người Long Đại.
Một tay anh giữ gáy cô không cho cô trốn tránh, một tay anh ôm chặt eo cô khẽ miết nhẹ. Nhịp thở của cô bắt đầu hỗn loạn, nụ hôn của Long Đại không hẳn là mạnh bạo nhưng lại không dịu dàng, từng chút từng chút tước đoạt không khí của cô. Mai Hân cũng không phản kháng, nhẹ nhàng đáp lại từ từ thích ứng với nụ hôn của anh.
Không biết qua bao lâu Long đại mới từ từ thả môi cô ra, thế nhưng cũng không quên cắn nhẹ một cái lên vành môi. Cô được buông tha liền hít lấy không khí, vừa điều chỉnh lại nhịp thở cô vừa ngơ ngác nhìn Long Đại, đôi mắt mơ màng như chẳng hiểu chuyện gì.
- Anh...sao thế?
Cô nhỏ giọng hỏi.
Long Đại im lặng không nói, trực tiếp cúi đầu cắn lên môi cô một cái nữa. Đôi môi sau nụ hôn lúc nãy đã có hơi sưng, lại bị cắn mấy lần khiến cô đau mà nhíu mày muốn đẩy anh ra thế nhưng Long Đại ôm cô quá chặt, cô vùng vẫy cách nào cũng không thoát ra được.
- Em và Mã Phi đã nói chuyện gì?
Long Đại vẫn mạnh mẽ ôm lấy cô ánh mắt nhìn cô thoáng sư tức giận.
- Anh ghen sao?
Như đã hiểu ra chuyện gì đó cô liền bật cười, hai mắt chớp chớp hỏi ngược lại anh. Như bị đoán trúng tim đen Long Đại đột ngột im lặng, một bên tai bất giác đỏ lên. Dường như từ ngày cô và anh nhận ra nhau Long Đại như biến thành một con người khác,nếu là trước kia đến nghĩ thôi cô cũng không dám nghĩ tới một người như Long Đại lại có những lúc trẻ con như thế này.
Cô khẽ cười sau đó kéo Long Đại đi về phía giường, sau khi cả hai đã yên vị trên giường, Mai Hân nằm trong lòng Long Đại để tay anh vòng qua người mình cô mới ngẩng đầu lên.
- Em cùng Mã Phi nói về một số chuyện lúc trước.
Long Đại nghe thế liền cúi xuống nhìn cô.
- Em hỏi anh ấy anh thích em từ khi nào, còn có ngày hôm đó ở sự kiện của V, lúc đó anh ghét em như thế tại sao lại cưỡng hôn em.
Long Đại nghe thế liền giật mình ánh mắt nhìn cô liền lộ ra sự hối hận.
-Mã Phi nói có lẽ anh thích em từ đêm sự kiện của V nhưng em biết không phải như thế, nào cho anh một cơ hội giải thích, nếu anh không thật lòng đêm nay sofa kia là chỗ ngủ của anh.
Cô thu lại nụ cười liền lườm Long Đại một cái.
Ánh mắt Long Đại khẽ đảo qua chiếc ghế sofa nuốt nước bọt một cái.
- Ngày đó sự xuất hiện của em quá đột ngột anh cứ tưởng rằng em muốn tiếp cận Mã Phi với ý đồ xấu thế nên mới cố tình hôn em để Mã Phi nhìn thấy liền buông bỏ.
Giọng anh càng về sau càng nhỏ dần, tay đang ôm cô khẽ run như sợ cô sẽ bật dậy đá anh xuống giường.
- Cách của anh thật đỉnh đó nha, nếu là một cô gái khác anh cũng sẽ dùng cách đó với người ta sao?
Cô thật sự muốn vùng dậy mà đánh anh mấy cái nhưng anh giữ cô quá chặt căn bản không thể thoát ra, cô chỉ đành vùng vẫy nhìn anh chằm chằm.
- Đương nhiên là không, anh lúc đó đè em lên tường mới nghĩ ra cách đó.