Đồng Học Hôn Ước

Chương 38

Editor: VIÊN NGỌC THÁNG 10 (oct_opal)

.

Truyện chỉ được đăng tải trên [email protected]@d Viên Ngọc Tháng 10 (oct_opal), còn những trang khác đều là re-up/giả mạo.

.

Chương 38

Bàn tay Giang Mộ Bình từng tấc từng tấc một xoa từ trước mắt đến hai tai và sau gáy của Thành Nham. Lỗ tai Thành Nham nóng lên, ngón tay Giang Mộ Bình nắm lấy vành tai của anh, sau đó nhẹ nhàng vuốt nhẹ một cái, cường độ trên tay Giang Mộ Bình thả nhẹ một chút, nhưng đôi môi vẫn vững vàng dùng sức áp lên môi của Thành Nham, động tác liếʍ ɭáρ đầu lưỡi cũng gần như thô bạo.

Mãi cho đến khi khoang mũi của Thành Nham truyền đến một tiếng rên than nhẹ, Giang Mộ Bình mới phảng phất bỗng nhiên hoàn hồn, rời khỏi môi của Thành Nham.

Hắn có chút bốc đồng, không cho Thành Nham thời gian để suy nghĩ.

Đôi môi của Thành Nham sưng đỏ lên vì nụ hôn, hồng hào và căng mọng. Môi anh không mỏng như môi Giang Mộ Bình, ẩm ướt, trơn bóng, khi hôn lên cảm giác cực kỳ mềm mại.


Giang Mộ Bình hô hấp vẫn nặng nề và gấp gáp, bàn tay vẫn áp trên cổ của Thành Nham, hắn cúi đầu nhìn anh, giọng nói khàn khàn: "Xin lỗi, tôi còn chưa nhận được sự đồng ý của em."

Đây là lần đầu tiên Thành Nham nhận thấy Giang Mộ Bình lộ ra lúng túng, anh còn thấy hầu kết của Giang Mộ Bình đã lặng lẽ chuyển động vài lần--

Giang Mộ Bình trông có chút phập phồng thấp thỏm.
Thành Nham không biết phải đáp lại lời xin lỗi của Giang Mộ Bình như thế nào, anh cũng không muốn đáp lại, thậm chí anh còn muốn hỏi hắn "Anh có thể hôn em lần nữa không?"

Nhưng Giang Mộ Bình đã buông anh ra.

Thành Nham thật lâu không nói lời nào.

"A Nham," Giang Mộ Bình có chút do dự, "em tức giận?"

Thành Nham cảm thấy đây là lần đầu tiên hắn môi người khác, nếu không thì sao có thể có câu hỏi vô lý như vậy.
Giang Mộ Bình tỏ vẻ khó hiểu.

Thành Nham đứng dậy, vuốt trán hắn. Vừa nãy khi hôn, anh cảm thấy lòng bàn tay của Giang Mộ Bình rất nóng.

"Trán của anh hơi nóng." Tay Thành Nham đặt lên trán Giang Mộ Bình, "Anh có phiền không nếu em dùng trán áp vào trán anh?"

"Không phiền."

Thành Nham bỏ tay xuống, đến gần Giang Mộ Bình, kiễng chân, tháo kính mắt của hắn xuống, dùng trán mình chạm nhẹ vào trán của hắn.

"Anh có chút sốt rồi." Thành Nham áp vào trán Giang Mộ Bình, hô hấp lượn lờ giữa đôi môi Giang Mộ Bình, "Bị cảm sao?"

"Em có chắc là tôi bị sốt không?" Giang Mộ Bình hỏi.

"Để em kiểm tra lại." Thành Nham dùng một bên má của mình áp vào má phải của Giang Mộ Bình, "Mặt anh cũng hơi nóng."

Giang Mộ Bình quay mặt sang một bên bên, hướng má trái về phía anh, "Kiểm tra bên này một chút."

Thành Nham mím môi, sau đó dán vào má trái của hắn.
Hai má của hai người đều rất nóng, không biết là ai đang phát sốt.