Sau Khi Mang Thai, Tôi Được Người Giàu Có Và Quyền Lực Cưng Chiều
Chương 52: Chương 52
Hai người ở trong phòng kiểm tra cọ tới cọ lui nửa ngày mới đi ra ngoài, Lâm Nguyên đi theo phía sau Viêm Đình đầu chôn đến thấp, lâu lâu cái trán lại đập trên lưng hắn, một bộ tức muốn hộc máu, lại vô cùng xấu hổ.
Lão lưu manh hôn không ngừng ......!Thời gian dài, miệng cậu liền sưng lên.
Lâm Nguyên cảm thấy xấu hổ, mặt nóng bừng bừng.
Cậu bước ra khỏi ngưỡng cửa đi phía sau Viêm Đình và khi nghe thấy tiếng người nói chuyện, càng cúi đầu xuống.
Y tá trưởng khoa phụ sản đang báo cáo chi tiết đợt khám bệnh hôm nay với bác sĩ, và cô y tá trẻ vừa mới vào làm đang đợi, thấy trong phòng soái ca đi ra, đôi mắt lập tức liền nhìn theo.
Viêm Đình có ngoại hình nổi bật, thân hình như ngọc đường nét khuôn mặt tuấn tú, đặc biệt là đôi mắt trầm tĩnh, thâm trầm đầy bí ẩn.
Đối với một cô gái nhỏ mới bước vào xã hội, một người đàn ông đầy vẻ trưởng thành như vậy thật là quyến rũ chết người.
Không chỉ có các cô gái, lúc trước Lâm Nguyên cũng bị thu hút bởi khí chất ổn trọng của Viêm Đình.
Vốn dĩ cậu chỉ nghĩ là bạn giường chứ chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ tự đào hố và sập bẫy.
Viêm Đình đột ngột dừng lại, Lâm Nguyên không để ý, đầu đập vào lưng cơ thể bật về phía sau theo quán tính.
"Ai."Lâm Nguyên trong tiềm thức kêu lên một tiếng, vừa ngẩng đầu liền phát hiện ánh mắt mọi người đều nhìn về phía mình.
Cậu che cái trán vừa bị đυ.ng, trong nháy mắt bối rối "Sao mọi người đều nhìn em vậy?"
Đôi môi khép mở của Lâm Nguyên vẫn còn ướŧ áŧ, hơi sưng đỏ như có ánh nước lông mi dài và rậm run lên, tựa như vừa mới hôn xong.
Sự im lặng ngắn ngủi bị phá vỡ bởi giọng nói của Viêm Đình .
Hắn lạnh mặt ho nhẹ một tiếng, áp lực toàn thân tăng vọt.
Vài người nhanh chóng rời khỏi khuôn mặt của Lâm Nguyên và tiếp tục những gì họ vừa làm.
Sau khi nhận ra tại sao người khác lại nhìn mình, Lâm Nguyên mặt đỏ bừng cả tai, từ sau tai kéo dài đến tận gốc cổ.
Cậu thậm chí không dám ngẩng đầu lên, lẳng lặng trốn sau lưng Viêm Đình như một con chim cút.
Trong lòng âm thầm quyết định, về sau sẽ không bao giờ đồng ý để lão lưu manh hôn mình bên ngoài.
Ngại mún chít.
Lâm Nguyên ấn đầu lưỡi vào hàm răng nắm chặt, khóe mắt vô tình quét qua một bên, vừa vặn bắt gặp ánh mắt của cô y tá nhỏ.
Cậu cho rằng cô y tá nhỏ đang nhìn mình, trong tiềm thức ánh mắt theo bản năng trốn rồi hạ.
Hai giây sau, lại trộm ngước mắt lên xem xét , mới phát hiện cô y tá nhỏ không phải nhìn mình, mà là Viêm Đình.
Cô y tá nhỏ cầm điện thoại trên tay và có vẻ muốn chụp lén.
Lâm Nguyên nhíu mày, nhất thời cảm thấy không vui.
Có cảm giác vật mình sở hữu bị người khác nhìn trộm.
Trước kia chưa bao giờ xuất hiện sự chiếm hữu như vậy, nhưng lúc này một khắc nhanh chóng mọc rễ nảy mầm, phát triển rực rỡ.
Trong chớp mắt liền trưởng thành như cây đại thụ che trời , xâm chiếm hết tâm tư.
Lâm Nguyên tiến lên một bước, đứng bên cạnh Viêm Đình đưa ngón tay vào lòng bàn tay của người đàn ông và cùng hắn mười ngón tay đan vào nhau.
Cậu cũng không xấu hổ giống vừa rồi, mà đứng bên cạnh Viêm Đình với cằm hơi nâng lên, khóe miệng cong lên, hào phóng tuyên bố quyền sở hữu của mình.
Người đàn ông này là của cậu.
Người con trai đột nhiên xuất hiện trong camera khiến cô y tá sửng sốt, cô kinh ngạc ngẩng đầu lên vừa vặn bắt gặp đôi mắt cong cong của Lâm Nguyên.
Giọng cậu ấm áp và sảng khoái "Em gái, chụp ảnh lén là không tốt đâu.
Em là y tá, không nên lén lút chụp ảnh bệnh nhân.
Phải tuân thủ chức trách và đạo đức của mình."
Trước khi lời nói có thể rơi xuống, Lâm Nguyên đã đi tới chỗ cô y tá nhỏ, nhẹ nhàng cầm lấy điện thoại di động của cô, xóa đi những bức ảnh chụp lén bên trong.
Lâm Nguyên cười đưa điện thoại lại, nháy mắt với cô, "Sau này không nên chụp trộm."