Ông Xã, Đói Bụng, Đói Bụng, Cơm Cơm

Chương 3

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Tưởng Chấp nhỏ hơn Bạch Tông Ân bốn tuổi. Bậc cha chú trong nhà quan hệ cũng rất tốt, thường xuyên qua lại.

Khi còn nhỏ, mọi người trong nhà đều cười trêu Tiểu Tưởng Chấp là cái đuôi nhỏ của Bạch Tông Ân. Tưởng Chấp nhỏ còn không cảm thấy đó là điều sỉ vả gì, ngược lại càng quang minh chính đại bám theo ca ca của mình.

Tưởng Chấp là con một, trong lòng đem Bạch Tông Ân coi như anh trai của mình.

"Anh, em biết rồi. Anh đang giúp em có phải không? Đều tại em, nếu không phải lúc trước em nhiều chuyện giúp cậu ta một câu thì cũng sẽ không bị cậu ta một mực quấn lấy, làm hại anh ở trong tiệc rượu bị trúng kế. Tâm tư tên này thật sự rất ác độc!" Tưởng Chấp hối hận chồng chất, tự trách không thôi.

Tề Trừng chưa từng xem nguyên tác, mọi thứ cậu biết đều là nghe được từ đồng nghiệp.

Nhưng bất kể xảy ra chuyện gì, cậu cũng không phải là nguyên chủ nữa.

Cá mắm cơm mềm Tiểu Trừng sau khi thấy Bạch Tông Ân xuất hiện liền lập tức chân thành ngoan ngoãn nói: "Anh nói giúp tui vài câu coi. Tui làm sao có thể khăng khăng yêu thích cậu ta. Còn cậu nữa, không nên nói bậy nói bạ, châm ngòi ly gián tình cảm của tui với ông xã."

Tưởng Chấp bị trả đũa, hô hấp tăng thêm, bực tức thiếu điều muốn phi thăng luôn.

"!!! Cậu tự lên weibo mà xem, chính tay cậu đăng --" Tưởng Chấp nhìn đến ánh mắt đại ca đang liếc nhìn mình, lập tức ngoan ngoãn nuốt lời trở về, nói: "Chính mình nói giờ còn bảo không nhớ rõ."

Hả? Weibo á?

Tề Trừng lấy điện thoại di động ra, một lần nữa đăng nhập weibo, sau đó --

【Tôi nhất định sẽ theo đuổi được Tưởng Chấp, đây là minh chứng!!!】

【Ngày hôm nay kế hoạch đã gạo nấu thành cơm, đáng tiếc tôi không thể sinh con!!!!】

【Tôi muốn trở thành Tưởng thiếu phu nhân.】

【Gả cho anh trai tàn phế của Tưởng Chấp, như vậy cũng được, có thể dễ dàng tiếp cận cậu ấy hơn.】

【Sau này nhất định sẽ ly hôn, tên tàn phế đó sao có thể xứng với tôi. 】

"Đọc đi, giỏi thì đọc ra tiếng xem nào. Hôm nay tôi nhất định phải vạch ra bộ mặt thật của cậu cho anh tôi thấy!" Tưởng Chấp trông thấy vẻ mặt Tề Trừng liền cảm thấy hả giận phần nào, tự mình lấy điện thoại ra đưa cho Bạch Tông Ân.

"Anh, em nói mà, cậu ta không phải là một tên tốt lành gì, anh cùng cậu ta ly hôn-- "

Thấy sự nghiệp ăn bám cơm cơm sắp biến mất, Tề Trừng lúc này mới tỉnh táo lại.

"Tui không có như vậy, ông xã, anh đừng nghe cậu ta nói bậy." Tề Trừng dùng tốc độ bàn thờ xóa hết tất cả bài viết weibo, sau đó còn đăng lại một cái khác.

【Tui với chồng tui sẽ dính đến chết, ai cũng đừng hòng tách được tụi tui ra.】

Tưởng Chấp nhìn thấy Tề Trừng một hơi xóa sạch weibo "!!!"

Người con trai này tuổi không lớn nhưng tâm cơ lại sâu đến như vậy.

Đáng giận!

"Anh, anh thấy cậu ta chưa???"

... Tàn phế không xứng với tôi.

Bạch Tông Ân cúi đầu hạ mi mắt, nốt ruồi son ở đuôi mắt cũng mang theo chút lãnh ý, mặt không biểu tình nói: "Thật sự không hiểu các cậu lại đang náo loạn cái gì."

Tưởng Chấp còn muốn cãi thêm.

"Tiểu Chấp, nếu cậu còn coi tôi là anh trai thì tôn trọng Tề Trừng một chút." Bạch Tông Ân đem điện thoại trả lại, rất nghiêm túc nói: "Chúng tôi đã kết hôn rồi, phu phu là một."

Hên ghê, ông xã không nhìn đến. Tề Trừng nhẹ nhàng thở ra, một vẻ ngoan ngoãn.

Tưởng Chấp chỉ có thể đem tức giận nuốt trở lại, nghe lời nói: "Em biết rồi anh, sau này em sẽ tôn trọng anh dâu."

"..." Tề-anh dâu-Trừng thật ra cũng không ngại cái danh xưng này lắm, chỉ cần có thể làm cá mắm thì ngày tháng tốt đẹp cũng sẽ có, hết thảy đều không là vấn đề.