Người Là Sao Sáng Giữa Nhân Gian

Chương 30

Editor: Saki | Beta: Mian

Bầu không khí im lặng một hồi, An Nghi đổi chủ đề, hỏi cậu: “Cậu không đi sao?”

Ninh Tinh Hà không trực tiếp trả lời câu hỏi của cô, mà nói, “Tớ sợ cậu sẽ uống rượu.”

“Tớ không có uống.” An Nghi thấp giọng phản bác, sau đó nói: “Không có, tớ sẽ về nhà.”

“Tớ đưa cậu về.”

“Không cần đâu…”

An Nghi trong tiềm thức muốn từ chối, nhưng cậu lại nói: “Tớ hiện tại sống cách nhà cậu không xa, vừa lúc tiện đường.”

Cậu nói xong liền đi đến bên đường bắt taxi, An Nghi ngẫm lại thử, đã muộn như thế này mà cô một thân con gái quả thực có chút không an toàn, nên không từ chối lòng tốt của cậu.

Sau khi lên xe, Ninh Tinh Hà nhìn chiếc hộp trên tay, nhàn nhạt nói: “Ngày mai trả món quà này cho người ta đi.”

“A?” An Nghi sửng sốt một chút, sau đó vội vàng gật đầu, “Đương nhiên là phải trả rồi.”




Ngày hôm sau chính là thứ bảy, Lạc Tiêu đã đồng ý mời Ninh Tinh Hà đi ăn tối, vì vậy cô ấy đã yêu cầu An Nghi nói cho cậu biết.

An Nghi hỏi Ninh Tinh Hà trên WeChat xem cậu có rảnh không, nói rằng Lạc Tiêu muốn mời cậu đi ăn tối.

Với lý do này, An Nghi cảm thấy có chút áy náy, cô tự hỏi liệu Ninh Tinh Hà có nhìn thấu được mục đích của cô hay không.

Ninh Tinh Hà nhanh chóng đồng ý, hai người thỏa thuận thời gian, năm giờ chiều, An Nghi đúng giờ xuất hiện ở cửa một tiệm cơm Tây.

Ninh Tinh Hà đã đến rồi, cô và cậu nhìn nhau, đi lên phía trước mất tự nhiên mà giải thich, “Cái đó, Lạc Tiêu tạm thời có việc nên không thể đến.”

“Không thành vấn đề, chúng ta cùng đi ăn cơm đi.”

Ninh Tinh Hà nói xong, nhẹ nhàng mở cửa nhà hàng, để cô đi vào.

Sau khi hai người ăn xong trong nhà hàng, An Nghi vội vàng thanh toán hóa đơn, nhưng cuối cùng vẫn là Ninh Tinh Hà thanh toán.

An Nghi giả vờ nhìn vào điện thoại của mình và nói với Ninh Tinh Hà, “Lạc Tiêu cậu ấy nói rằng rất tiếc vì không thể mời cậu ăn tối, vì vậy cậu ấy đã đặt hai vé xem phim, muốn mời cả hai chúng ta đi xem phim.”

“Phim gì?”

“À, thế chiến Z.” An Nghi báo lại tên bộ phim, rồi sau đó nói: “Này hình như là một bộ phim về Zombie, may là chúng ta đã ăn cơm xong rồi.”

Ninh Tinh Hà khẽ nhướng mày, cười nói: “Thật sự là một lựa chọn sáng suốt.”

Nói xong, cậu đứng dậy trước, nói hiện tại liền xuất phát đi rạp chiếu phim.

Rạp chiếu phim ở gần đây, cách vài chục bước chân là đến.

Đi vào rạp chiếu phim, An Nghi nhìn thấy vài cặp đôi đều nắm tay, nhiều người trông như trạc tuổi mình, cô gái đang dựa vào vai chàng trai, có vẻ mệt mỏi.

Hiện giờ yêu sớm thật là phổ biến!

An Nghi cảm khái, lại phát hiện có một cô gái nhỏ đang nhìn bọn họ.

Đoán chừng là đang nhìn Ninh Tinh Hà.

Cô ý thức được điều ấy, tính chiếm hữu bắt đầu rục rịch.


Bọn họ ở khu nghỉ ngơi chờ tới mười phút, cuối cùng bộ phim cũng bắt đầu soát vé.

Khi xếp hàng để vào rạp, An Nghi rõ ràng nghe thấy ở phía sau có người đang bàn luận về cô và Ninh Tinh Hà, nói hai người họ giá trị nhan sắc cao, đứng cùng một chỗ thật đẹp đôi.

An Nghi nhịn không được mím môi cười trộm xuống, đáy lòng cảm giác ngọt ngào.



Hai người đi vào bên trong rạp chiếu phim, bên trong đã là mảng đen kịt, chỉ có ánh sáng yếu ớt phát ra từ các bậc thang.

Ninh Tinh Hà sợ An Nghi ngã xuống, cho nên giơ cánh tay của mình lên, để cô nắm lấy.

An Nghi cúi đầu nhìn xuống dưới chân, trái tim nhỏ đang nhảy lên kịch liệt.

Cách lớp vải mỏng, dường như cô có thể cảm nhận được những đường cong cơ bắp của cậu.

“Chúng ta ở hàng thứ mấy?”

Ninh Tinh Hà đi được vài bước, mới nhớ tới việc này, nên hỏi cô.

Cậu cảm thấy mình cũng khẩn trương quá mức.

An Nghi có chút chột dạ, nhỏ giọng trả lời: “Thứ nhất…ở hàng cuối cùng.”

“Ừm.”

Cậu không có bất kỳ câu hỏi nào, rất bình tĩnh trả lời, sau đó dắt cô theo ở phía sau.

An Nghi nắm lấy cánh tay của cậu, như thể bị cậu dẫn đi, cảm thấy thật thoải mái.

Nhưng cô chỉ lo nghĩ đến cậu, không để ý bàn chân, nên không cẩn thận bị vấp, cả người suýt chút nữa ngã xuống.

Ninh Tinh Hà cảm giác được, động tác cực nhanh vươn cánh tay mình, ôm eo cô.

Trong nháy mắt đó, An Nghi cảm giác có dòng điện vọt khắp cả toàn thân của mình.

Cánh tay của cậu đặt tại eo cô, dừng lại mấy giây, bỗng nhiên thu hồi.

Mặc dù An Nghi đã đứng vững bước chân, nhưng lại hoảng hốt đến mức lạc nhịp.

“Xin lỗi, vừa rồi tớ sợ cậu bị ngã.”

Ninh Tinh Hà mở miệng giải thích một câu, sau đó tiếp tục dắt cô đi.

An Nghi hít một hơi sâu, cố gắng trấn an trái tim nhỏ bình tĩnh trở lại.

Hai người ngồi xuống hàng ghế cuối cùng, An Nghi thấy đây dường như là chỗ ngồi đặc biệt dành cho các cặp đôi, bởi vì nó khác ghế đơn phía trước, chỗ ngồi của hai người liền nhau.

Chú ý đến điều này, cô càng đỏ mặt hơn, thầm mừng vì môi trường xung quanh mờ mịt, Ninh Tinh Hà không thể nhìn thấy nó.

An Nghi lén lút liếc sang bên cạnh, nhìn thấy người nào đó ngồi nghiêm chỉnh, không nhịn được cười.

Cô cảm giác cậu như thế nào cũng đang không được tự nhiên?

Bởi vì đây là phim nước ngoài, lại chiếu vào cuối tuần, cho nên tỷ suất người xem bộ phim này là rất cao, rất nhanh chỗ ngồi trong rạp chiếu phim đều muốn đầy.

“Cậu không sợ hả?”

Đột nhiên, bên cạnh truyền đến một câu như vậy.

An Nghi theo bản năng nhìn về phía Ninh Tinh Hà, tỏ vẻ dũng cảm nói: “Không có gì, tớ biết đều là giả.”

Ý tứ này chính là cô không sợ, nhưng Ninh Tinh Hà cũng không vạch trần cô, nghĩ thầm, đợi tới lát nữa sẽ biết được phản ứng của cậu như thế nào.

Phim lập tức bắt đầu, tất cả toàn bộ ánh đèn đều dập tắt, chỉ còn lại màn hình lớn lộ ra ánh sáng, âm thanh lớn vòm 3D cũng bắt đầu hoạt động, bỗng nhiên truyền tới “Bùm” một tiếng.

Hiển nhiên là các cô gái bị sợ hãi, rất nhiều tiếng thét phát ra rất nhỏ, An Nghi cũng thiếu chút nữa, chẳng qua là trong thời khắc mấu chốt ngậm miệng lại.

Cảnh đầu tiên trong phim rất đáng sợ, đó là một người phụ nữ đang nhìn vào căn phòng trống trải, nhưng theo kinh nghiệm của An Nghi, sắp tới sẽ có Zombie lao ra khiến người ta giật mình.

Đôi mắt to của An Nghi nhìn thẳng vào màn hình, cô thầm tự nhủ phim ảnh đều là hư cấu, nhất định không được sợ hãi.