Xuyên Nhanh Trở Thành Bà Mẹ Tốt
Chương 147: - 148
Editor: Mây (Sky)
25|01|2022
ﮩ٨ـﮩﮩ٨ـ♡ﮩ٨ـﮩﮩ٨
Chương 147.
"Pudding sao lại bị nó hạ độc chết?" Đôi mắt không có tiêu cự của Trình Hi hơi trợn to, không dám tin, "tại sao chứ?"
Vừa hỏi xong cậu liền hiểu ra, lẩm bẩm nói: "Con biết rồi, là bởi vì con, Trình Đào chán ghét con, cho nên cũng chán ghét Pudding. Nêu như từ đầu con không ở chung với Pudding, nó sẽ không phải chết, mẹ ơi, là lỗi của con, là con hại chết Pudding."
Cổ họng Trình Hi nghẹn ngào, cúi đầu khóc nức nở, cái lưng gầy cong lại.
Cậu nghĩ không sai, quả nhiên mà do cậu hại chết Pudding.
Ân Âm nâng mặt cậu lên, nghiêm túc nói: "Hi Hi, con nghe mẹ nói."
"Chuyện này không phải lỗi của con, là do Trình Đào sai, con không thể đem sao lầm của người khác quở trách lên người mình. Chẳng lẽ con muốn nói, sỡ dĩ Pudding chết là do lỗi của con, mà không phải do Trình Đào sai sao?" Đây là một loại tư tưởng sai lầm.
Tựa như những nhà giàu sang, bị cướp bóc, chẳng lẽ muốn nói: Trách thì trách bọn họ quá giàu có, cũng không nhìn xem những người đi ăn cắp, ăn trộm kia rất nghèo à.
Cái này căn bản là ngụy biện.
Ân Âm đã cho vài ví dụ để điều chỉnh suy nghĩ của Trình Hi.
Thật ra việc Trình Hi suy nghĩ như vậy còn do hoàn cảnh chín năm qua tạo thành.
Người xung quamh đều đem ác ý đẩy vào người cậu, đúc kết câu chính là: "Ngàn sai vạn sai đều là Trình Hi sai."
Có thể ngay từ đầu Trình Hi sẽ mê mang, nhưng dần dà tư tưởng của cậu sẽ bị đồng hóa, sẽ cảm thấy tất cả bất hạnh xung quanh đều là lỗi do mình.
Chính là do từ nhỏ tới lớn ở trong hoàn cảnh này nên mới sinh ra loại tư tưởng đó, vì vậy khi Trình Đào nói những lời kia, Trình Hi mới tự trách rồi đi tự tử.
Nhưng cái suy nghĩ này là sai lầm.
Ân Âm đem đạo lý nhào nặng một chút xíu nói với Trình Hi.
"Có thật sự là vậy không?" Trình Hi có chút mơ màng.
"Đương nhiên, con tin mẹ hay là tin bọn Trình Đào?"
"Con tin mẹ." Trình Hi không chút do dự trả lời.
"Mẹ nhất định sẽ không lừa gạt Hi Hi. Vậy con còn muốn nuôi Kem nữa không?"
"Con....." Trình Hi vẫn chưa trả lời, Kem đứng một bên đã chủ động tiến lên, dùng cái đầu nhỏ của mình thân mật cọ lấy Trình Hi.
"Được."
Ân Âm và huấn luyện viên đi ra ngoài trước, để lại không gian cho Trình Hi cùng Kem, để bọn họ ở chung nửa ngày.
Ân Âm nhìn thấy Trình Hi đâng vui vẻ cười khúc khích với Kem, khuôn mặt cũng không nhịn được dịu đi mấy phần.
Trẻ con không phải nên giống như bây giờ, vô ưu vô lo, ngây thơ hồn nhiên mà sống sao?
Việc nhận nuôi một chú chó dẫn đường cũng không phải dễ dàng gì.
Muốn huấn luyện một con chó dẫn đường cần thời gian rất dài, mà nhận nuôi nó cũng không phải miễn phí, cần mấy chục vạn lận, giống như Kem, chỉ cần 20 vạn, trừ cái đoơ ra Trình Hi còn phải dành chút thời gian một đến ba tháng để huấn luyện cùng Kem.
Làm xong thủ tục nhận nuôi, Ân Âm và Trình Hi mang Kem về nhà.
Trình Hi rất phấn chấn, trên đường đi đều cùng Kem nói chuyện, cho dù Kem chỉ có thể đáp lại cậu bằng tiếng "gâu gâu" hoặc là liếm liếm cậu, thì cậu vẫn vui vẻ như cũ.
Hết chương 147.
ﮩ٨ـﮩﮩ٨ـ♡ﮩ٨ـﮩﮩ٨