Xuyên Nhanh Trở Thành Bà Mẹ Tốt

Chương 141: - 142

Editor: Mây (Sky)

25|01|2022

ﮩ٨ـﮩﮩ٨ـ♡ﮩ٨ـﮩﮩ٨

Chương 141.

Chẳng qua một bàn tay nhỏ khác sẽ thỉnh thoảng lèn lút sờ một chút lên xe.

"Mẹ ơi, đây là xe sao ạ?" Giọng nói Trình Hi mang theo chút tò mò cùng hưng phấn. Sinh hoạt ở làng Hàng Hậu nhiều năm như vậy, phương duy nhất mà Trình Hi tiếp xúc chính là xe đạp, cũng không để đi vì không có cách nào sử dụng, chỉ có sờ lên thôi.

"Đúng vậy, cái này gọi là đường sắt cao tốc. Tốc độc chạy rất nhanh, cũng rất ổn định và an toàn...." giọng nói thanh thúy của Ân Âm vang lên, từng chút một giảng giải cho Trình Hi về đường sắt cao tốc, mô tả hình dáng của nó, chỉ có thể nỗ lực hết mình vì Trình Hi phác họa ra một thứ cò thễ tưởng tượng được hình ảnh của đường sắt cao tốc.


Trình Hi không nhìn thấy, vì bản thân cò thể nhìn nên cô chỉ có thể làm hết khả năng, là đôi mắt cho cậu, nói cho cậu biết về từng ngọn cây ngọn cỏ, hòa lá hẹ, trời xanh biển xanh, thời gian phồn hoa...

Ánh mắt Trình Hi vô hồn nhưng toàn bộ hành trình đều chú tâm lắng nghe, thỉnh thoảng còn hỏi vài câu, khuôn mặt nhỏ nhắn không có bao nhiêu thịt, hai hàng lông mày tràn đầy hưng phấn.

"Hi Hi, đi theo mẹ về sau con có thể tiếp xúc với nhiều sự vật mới mẻ."

"Dạ."

Thế là chuyến đi tiếp theo Ân Âm cố gắng đi chậm lại, coi nó như là một chuyến đi cùng con trai, nói cho cậu biết phong cảnh dọc đường, dẫn cậu đi nhấm nháp những món ngon trên đường, mở ra cho cậu một thế giới mới mà cậu chưa từng tiếp xúc qua.

Để cậu từ trong thế giới tối đen của bản thân, một bước từ từ đi ra.


Phải hơn năm ngày Ân Âm và Trình Hi mới tới được Đế Đô phồn hoa náo nhiệt nhất, Trình Hi vẫn có chút chưa thỏa mãn về chuyến lữ hành ven đường.

Việc đầu tiên khi tới Đế Đô lả phải tìm phòng ở.

"Căn này ở lầu một, rất thích hợp với hai người. Có ban công rộng, nhiều ánh sáng. Khu này được cải tạo và phát triển cách đây mười năm, đều tương đối mới, hoàn cảnh cũng tốt. Tiền thuê nhà mỗi tháng chỉ có 4 vạn 3." Ân Âm rất nhanh đã tìm đến người môi giới.

Cô không ham rẻ nên đã chọn một ngôi làng đô thị, liền chọn một cái cư xá*, cư xá an ninh cao, hoàn cảnh cũng tốt.

(*) chung cư, khu tập thể, nhà tập thể.

-

Cư xá này có nhiều cây xanh, môi trường cũng yên tĩnh, trước mắt Ân Âm khá hài lòng với thiết kế hai phòng ngủ, một phòng khách, một ban công lớn.


Thứ nhất, nơi này là lầu một, đối với người không nhìn thấy như Trình Hi mà nói là tương đối dễ dàng. Thứ hai là có ban công lớn, có thể trồng hoa cỏ, còn có một cái đình nhỏ làm Ân Âm rất thích.

Lý do quan trọng nhất chính là cư xá Dụ Thông cách rất gần trường học đặc thù mà cô tìm cho Trình Hi, giao thông cũng rất thuận tiện.

Ân Âm đi một vòng, cuối cùng quyết định thuê căn hộ này, thuê trước hai năm.

Thật ra nếu có thể thì Ân Âm muốn mua lại căn hộ này, đáng tiếc là cô không đủ tiền, mà tiền trong tay ngoại trừ tìm trường cho Trình Hi thì cô còn muốn làm một việc quan trọng khác.

Cùng ngày sau khi ký hợp đồng xong, hai mẹ con liền chuyển vào khu cư xá.

Bởi vì Trình Hi không nhìn được nên Ân Âm cũng không có mua mấy đồ dùng sinh hoạt và gia đình không cần thiết, bàn ghế được kê dựa vào tường, các góc còn được bao phủ một lớp mềm, phòng ngừa Trình Hi không cẩn thận đụng trúng.
Việc đầu tiên khi dọn đến là Ân Âm mang theo Trình Hi đi hết thảy các ngõ ngách trong nhà để cậu quen thuộc, nều không có gì xảy ra thì họ sẽ sống ở đây lâu dài.

Trình Hi rất thông minh, không quá mấy lần đều nhớ kỹ.

Ân Âm lại mua cho cậu một cây gậy mới, trước kia ở làng Hàng Hậu cho dù là nguyên chủ cũng sẽ không mua gậy cho cậu, Trình Hi chỉ có thể cầm nhánh cây sung làm gậy.

Mỗi lần ngẫm lại Ân Âm đều thấy lòng đau xót.

Hết chương 141.

ﮩ٨ـﮩﮩ٨ـ♡ﮩ٨ـﮩﮩ٨