Xin Hãy Đúng Mực Khi Hôn

Chương 8: Chương 8

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Editor: Tra Sen xếp chữ (trasenxechu.wordpress.com)
ʕ•̫͡•ʕ•̫͡•ʔ•̫͡•ʔ•̫͡•ʕ•̫͡•ʔ•̫͡•ʕ•̫͡•ʕ•̫͡•ʔ•̫͡•ʔ•̫͡•ʕ•̫͡•ʔ•̫͡•ʔ
Sáng hôm sau, mặt trời lên cao.

Người huấn luyện chim Sử Hoa đưa con anh vũ họ Lục nọ ra ngoài chơi, không tới một lát nó lại bay vào biệt thự.

Đúng như lời Trịnh Hào Dữ nói, ở trong nhà này anh vũ của anh có quyền tự chủ và tự do tuyệt đối, ở trong mắt nó người huấn luyện chim cũng chỉ tương đương với nô lệ địa vị thấp hèn, ngay cả tư cách làm con sen cũng không có.

Hàn Thần Hội tựa như một kẻ chây lười mất đi ước mơ, từ rời giường, tắm rửa, thay đồ, ăn sáng, trang điểm, tất cả đều trong trạng thái như ở trên mây.

Cô bị giấc mơ không biết gọi là ác mộng hay mộng xuân kia tra tấn cả đêm.

Ngồi xuống bàn ăn, Hàn Thần Hội mắt lờ đờ múc từng muỗng cơm đưa vào miệng, phớt lờ từng tiếng chửi đổng của Lông Xanh.

Cuối cùng ngay cả Lông Xanh cũng nhận ra sự bất thường của cô, nó mới mắng nửa giờ đã ngậm mỏ lại, nghiêng đầu cặp mắt chớp không ngừng.

"Tôi ăn xong rồi."
Hàn Thần Hội cầm chìa khóa xe, đứng dậy.

Người hầu trong nhà lễ phép cười: "Phu nhân đi thong thả ——"