
Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia
Trạng Thái:
Đang cập nhật
Lượt Xem:
947
Trong một đêm ấm áp, một cô gái trẻ tên Thích Vy đã trải qua một đêm không thể quên. Bây giờ, cô lại tìm thấy mình trong một căn phòng cổ kính, với hương thơm của trầm hương và một mùi hương khác lạ. Cô thấy mình đang nằm trên một chiếc giường cưới, với một bức màn thêu hình uyên ương giao nhau khẽ đung đưa. Hai bóng người đang đè lên nhau bên trong bức màn, tiếng thở gấp gáp không thể kiềm chế được đôi khi được lộ ra từ giữa khe hở của bức màn.
Cô không thể nhìn thấy gương mặt của người đàn ông này, chỉ có thể nhìn thấy đôi mắt sắc bén không giấu được cảm xúc. Cô cảm thấy vẻ lạnh nhạt trong đáy mắt này và muốn đâm một cây châm bạc vào đỉnh đầu của người đàn ông này để hắn biết không dễ gì lợi dụng được mình. Nhưng cô lại không thể tỉnh táo, và người đàn ông này lại kéo cô vào dòng cảm xúc dâng trào.
Mấy giờ sau, cô tỉnh dậy và tìm thấy mình trong một căn phòng khác, với một đứa nhỏ tròn mắt nhìn chằm chằm mình. Cô mới nhận ra rằng đứa nhỏ này chính là sản phẩm sau cái đêm vào năm năm trước đó. Cô có nằm mơ cũng không ngờ chỉ một đêm đó thôi tỷ lệ trúng đích của người đàn ông kia lại cao đến mức khiến bụng mình lớn luôn. Cô lại nhớ lại chuyện xảy ra vào đêm đó và cảm thấy ngứa răng.
Cô có một cục nợ này là một miếng thịt rơi từ trên người mình, còn là người thân duy nhất của cô ở dị giới này. Cô mới không một mình nuôi nhóc con đâu. Cô lại cảm thấy cực kỳ uất nghẹn, mỗi lần nhìn thấy gương mặt
Danh sách chương
Chương 21: Trong lòng không tự biết sao?
Chương 22: Làm việc đi!
Chương 23: Làm việc (2)
Chương 24: Bắt đầu làm phản rồi à?
Chương 25: Bắt đầu tranh đấu nội bộ?
Chương 26: Lao động khiến ta vui vẻ
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32: Thế này chẳng phải đang làm bậy sao?”
Chương 33
Chương 34: Lời to rồi!
Chương 35: Ta thật sự sai rồi, xin, xin lỗi!”
Chương 36: Quan trọng nhất là vẻ mặt còn rất hạnh phúc!
Chương 37: Còn cần ta nói sao?
Chương 38
Chương 39: Thiểu năng?”
Chương 40: Thời gian vẫn còn nhiều, không vội