Vợ Câm Đừng Bỏ Rơi Anh!

Chương 54: Bão Rừng



Lăng Tuấn Dương vì mất máu mà cũng ngủ thiếp đi lúc nào không biết.

Đêm đã buông xuống tự bao giờ.
“Ầm… ầm… Đoành…”
Những tiếng sấm khô khốc vang lên cùng tiếng sét đánh trúng căn nhà khiến cho Lăng Tuấn Dương giật mình tỉnh dậy.
Đỗ Hiểu Linh cũng bị đánh thức.

Gió vun vút.

Cái lỗ ánh sáng gió rít từng hồi.

Lăng Tuấn Dương nhanh chóng nhòm qua cái lỗ đó, lập tức bị dọa hết hồn:
“Không phải chỉ là mưa núi đơn thuần, đây là bão.”
Đỗ Hiểu Linh vừa nghe không biết nên vui hay buồn.

Trời bão sẽ tăng cơ hội thoát ra, nhưng địa hình đồi núi hiểm trở nguy hiểm không ít, mạng cũng khó giữ.
“Ráng mỡ gà đằng đông, bão chắc sẽ rất lớn.” Lăng Tuấn Dương tiếp tục bổ sung thêm.
Nghe câu này Đỗ Hiểu Linh thở dài.

Đúng là đen đủi thật sự.

Tiếng gió lại gầm rú ở bên ngoài.

Bên vách tường có thể nghe thấy bập bõm tiếng đám bắt cóc chửi thề.
“Rắc! Rắc!” Tiếng cành cây bị gió quật gẫy đập vào căn nhà, căn nhà đã xây dựng lâu năm nên bật tung mấy tấm ván ép.

Cành cây xiên vào bên trong, may mà Đỗ Hiểu Linh co lại trốn nếu không cành cây đã xiên vào người cô.
Mưa xối vào bên trong.