Về Thời Trần Bán Thực Phẩm Chức Năng
Chương 75: . Ải Nội Bàng
Chương 75. Ải Nội Bàng
Ải Nội Bàng đây là chiến ải lớn nhất nằm ở khu vực giữa thung lũng sông Lục Nam ( Bắc giang ngày nay). Nơi đây tập trung chủ lực của quân Đại Việt, Trần Quốc Tuấn trực tiếp chỉ huy và đặt đại bản doanh ở Nội Bàng ( khu vực xã Phượng Sơn). Quan ải xây bằng đá cao năm mét, hai bên là chiến lũy xây bằng gạch dài năm trăm mét, cao bốn mét. Mặt trên lũy rộng bốn mét có thể cưỡi ngựa, ải trang bị năm mươi pháo thần công cỡ lớn và hai mươi khẩu cối pháo. Dòng sông Lục Ngạn chảy sát qua ải cũng ken đặc các chiến thuyền. Do đang mùa nước cạn nên mấy chiếc Mông Đồng không lên được mà chỉ có các thuyền nhỏ chèo tay lắp pháo ở phía mũi đang đậu ở đây.
Khi quân Thoát Hoan kéo đến tương tự như ải Chi lăng, khi địch kéo máy bắn đá hạng nặng ra thì bị mấy khẩu cối pháo bắn hỏng. Thấy hoả lực quân Đại Việt mạnh nên Thoát Hoan cho làm những tấm ván lớn, dày phía trước phủ rơm ướt rồi cho lính mạnh khoẻ mang xông lên. Hàng nghìn tấm gỗ lớn và hàng vạn quân Nguyên tiến lên ken đặc cả cánh đồng. Bảy mươi khẩu pháo và cối pháo thay nhau bắn, cùng lúc các chiến thuyền cũng nổ pháo hỗ trợ lúc này cảnh tượng “súng nổ như sấm động, đạn bay tựa phi tinh” . Những tấm ván bị trúng đạn gang làm tan vỡ, nhưng nó ngăn cản sức sát thương vì giảm độ xuyên thấu. Thấy vậy lính pháo binh thay đạn gang bằng hỏa hổ. Quan sát cảnh này Trần Hưng Đạo nói với con trai Trần quốc Nghiễn.
- Cũng may chúng ta có pháo thần công nếu không chặn đánh cánh quân này
sẽ rất khó khăn.
Khi còn cách ải ba trăm mét những giàn hỏa tiễn Thăng Long đồng loạt khai hỏa, một rừng tên bay lên cao rồi lao thẳng xuống quân địch. Dù có khiên che chắn phía trước nhưng lượng người quá đông lên những tên phía sau cũng nhiều tên bị trúng tên. Khoảng cách còn trăm bước thì nỏ liên châu và các cung thủ thi nhau bắn xuống.
Do quân Nguyên quá đông nên mặc dù tổn thất cả nghìn người, nhưng vẫn rất đông người áp sát chân lũy, lúc này thang gỗ dựng lên nhưng cỏ mọc sau mưa rào. Quân trên ải ném gỗ, đá, hỏa hổ và dội dầu sôi xuống dưới, dùng câu liêm để đẩy các thang gỗ áp vào tường lũy. Tiếng gào thét đau đớn xen lẫn tiếng pháo nổ tạo thành một cảnh hỗn loạn chưa từng có. Mặc dù nhiều thang bị đốt cháy nhng vẫn có một số quân Nguyên trèo được lên mặt lũy và hỗn chiến với quân Đại Việt. Trần Quốc Tuấn đích thân đánh trống để cổ vũ sĩ khí ba quân, do mặt lũy khá dài nên mỗi tướng được giao phụ trách tầm một trăm mét.
Trần Quốc Toản và cánh quân của mình đang phụ trách một đoạn tường thành, nhiệm vụ của anh là hỗ trợ đánh địch khi giặc trèo lên tường thành. Lần đầu tiên tham gia một trận đánh nên anh cảm thấy rất hồi hộp, bàn tay cầm kiếm cảm thấy chảy đầy mồ hôi. Lão bộc người đứng bên cạnh liên tục động viên anh, trước kia ông là một người tùy tướng của bố anh. Sau này bố anh mất ông đã chăm sóc và bảo ban anh từ bé, dạy võ cho anh những bài đầu tiên. Năm nay dù đã ngoài bốn mươi nhưng ông vẫn chưa lập gia đình, ông coi anh như con của mình. Ông dặn dò anh.
- Lát nữa giặc lên thành thì cháu nhớ theo sát ta.
Phía sau Quốc Toản mấy người lính của anh cũng hồi hộp không kém vì họ cũng lần đầu ra trận. Lúc này đoạn thành của anh đã có một số tên giặc Nguyên trèo được lên lũy lão bộc hét lên.
- Tất cả tiến lên.
Rồi xông về phía trước, Quốc Toản đi sát bên ông. Tên giặc cầm gươm chém về phía hai người, lão bộ dùng gươm đỡ để tạo điều kiện cho Quốc toản cầm kiếm đâm vào bụng tên giặc. Tên giặc bỏ tay cầm kiếm, dùng hai tay để giữ chặt thanh gươm của anh, lúc này Quốc Toản rất run vì đâu tiên đâm một người thật nên cuống lên không biết sử lý thế nào. Lúc này lão bộc dùng kiếm chặt bay đầu tên giặc. Một dòng máu từ cổ tên giặc phun thẳng vào mặt anh, mùi tanh làm anh lợm giọng. Quốc Toản gập bụng nôn thốc nôn tháo.
Lúc này quân lính dưới quyền anh cũng đang chiến đấu với định, do còn bỡ ngỡ nên ra tay chưa quyết liệt nên một số người đã b·ị t·hương, thậm chí có người đ·ã c·hết. Thấy bạn bị g·iết những người còn lại đâm chém một cách điên cuồng thậm chí chém cả về phía quân ta. Mấy người lính già có kinh nghiệm vội áp chế họ cho họ tỉnh táo lại. Nhiều người tỉnh lại ngồi khóc, chiến trường không hề dễ dàng như họ tưởng tượng trong lúc luyện tập. Chờ một lúc cho Quốc Toản tỉnh táo lại, lão bộc động viên.
- Ai lần đầu ra chiến trường cũng như cháu, ta ngày xưa còn vãi đái ra quần. Cháu phải mạnh mẽ lên để quân sĩ còn noi gương.
Quốc Toản gật đầu, anh hít sâu một hơi rồi hét lớn
- Tất cả bình tĩnh lại, sắp lại hàng ngũ theo ta.
Một lúc sau mọi người cũng quen dần, Quốc Toản và lão bộc tả xung hữu đột vào đám lính Nguyên đang có mặt trên mặt lũy hai người như song kiếm hợp bích người c·hém n·gười đỡ g·iết được hơn chục tên địch. Trên thành lúc này có những xe ngựa chở pháo thần công loại nhỏ trên xe, đi tới những chỗ địch trèo lên đông bắn đạn ria để yểm trợ. Đột nhiên phía trước Quốc toản cho tiếng chém g·iết la hét, một tên tiểu tưởng của địch lưng đeo hai chiếc búa lớn, tay cầm khiên gỗ bọc đồng đang dùng lực đẩy văng các mũi giáo đâm vào hắn, rồi rút búa nhảy vào chém quân lính đang vây quanh hắn. Nhiều ngọn giáo bị chặt gẫy, nhiều người b·ị c·hém b·ị t·hương phải dạt ra, những tên địch lợi dụng tình thế này để leo lên ngày một nhiều.
Thấy vậy lão bộc cùng Quốc Tỏan xông đến, hai người liên thủ t·ấn c·ông. Trước sức t·ấn c·ông mãnh liệt tên địch phải lui dần, lính của anh xông lên t·ấn c·ông những tên địch đang xông lên mặt lũy. Lúc này kiếm pháp của Quốc Toản đã trở lên nhanh nhẹn và hiểm độc hơn, anh dùng những thế kiếm hiểm trong bài Đông A kiếm để t·ấn c·ông làm tên tướng địch luống cuống, bị mấy v·ết t·hương nhẹ. Thấy mình đang vào thế nguy hiểm, tên tướng địch bèn nghĩ ra một kế, vì Quốc Toản còn trẻ nên đoán anh còn non kinh nghiệm nên y quyết định hạ anh trước.
Sau khi nghiêng đầu tránh đường kiếm của anh, hắn ném chiếc búa về phía lão bộc buộc ông phải nghiêng người né tránh. Hắn xông về phía Quốc toản giả chém ngang một đường để anh đỡ búa ấy rồi dùng toàn lực bổ mạnh búa xuống đầu anh. Quốc Toản vội nghiêng người dùng hai tay đỡ kiếm. “Choang “ hai binh khí v·a c·hạm tay Quốc Toản tê dần hổ khẩu tay rách toạc, tên tướng giặc lợi dụng anh đang thất thế tung cước trúng ngực làm anh văng ra xa, miệng phun ra một ngụm máu.
Tướng giặc đuổi theo vung búa chém liên tiếp, một người lính của anh gần đó thấy vậy liều c·hết xong đến từ phía sau ôm chặt lấy tên tướng địch, mặc cho hắn rút dao găm đâm liên tiếp vào anh. Lão bộc thấy thế vung kiếm xong tới chém vào tay địch, y buộc phải vung tay đỡ kiếm nên bị chặt đứt bàn tay. Lúc này Quốc toản đang hoa mắt anh cố sức cắn đầu lưỡi cho tỉnh táo vung kiếm đâm vào đùi tên địch làm y khụy xuống. Lợi dụng thế đó lão bộc vung kiếm đâm vào cổ kết thúc tên tướng đó.
Lúc này người lính mới buông tên tướng ra, nhìn anh cười rồi gục xuống. Quốc Toản cảm thấy đau đớn, anh đỡ người lính đó rồi vuốt mắt cho anh. Người lính này là bạn cùng làng thời nhỏ chơi cùng với nhau, cùng cảnh bố mất sớm nên hai người rất thân.Lúc anh tuyển quân người bạn này là người đầu tiên đăng ký tham gia, ngày lên đường người mẹ còn nhìn mãi theo con mình cho đến khi khất bóng . Nhìn khuôn mặt người lính đó Quốc Toản thì thào.
- Sửu ra đi yên lòng nhé, tôi sẽ chăm sóc mẹ già thay bạn.
Anh đứng dậy hét lớn.
- Trả thù cho Sửu.
Rồi mặc cho ngực còn đau nhức anh xông vào đám lính Nguyên trên ải đâm chém điên cuồng, anh lúc này rơi vào trạng thái như nhập thần những đường kiếm trở lên điêu luyện và hiểm hóc không ít tên địch c·hết dưới kiếm của anh.
Sau một hồi thấy tình thế bất lợi, Thoát Hoan ra lệnh thổi tù và rút quân. Quân địch rút như thủy triều, nhiều tên không kịp trèo thang để xuống bị t·ấn c·ông rát lên nhảy bừa từ trên lũy xuống.
Ải Nội Bàng đây là chiến ải lớn nhất nằm ở khu vực giữa thung lũng sông Lục Nam ( Bắc giang ngày nay). Nơi đây tập trung chủ lực của quân Đại Việt, Trần Quốc Tuấn trực tiếp chỉ huy và đặt đại bản doanh ở Nội Bàng ( khu vực xã Phượng Sơn). Quan ải xây bằng đá cao năm mét, hai bên là chiến lũy xây bằng gạch dài năm trăm mét, cao bốn mét. Mặt trên lũy rộng bốn mét có thể cưỡi ngựa, ải trang bị năm mươi pháo thần công cỡ lớn và hai mươi khẩu cối pháo. Dòng sông Lục Ngạn chảy sát qua ải cũng ken đặc các chiến thuyền. Do đang mùa nước cạn nên mấy chiếc Mông Đồng không lên được mà chỉ có các thuyền nhỏ chèo tay lắp pháo ở phía mũi đang đậu ở đây.
Khi quân Thoát Hoan kéo đến tương tự như ải Chi lăng, khi địch kéo máy bắn đá hạng nặng ra thì bị mấy khẩu cối pháo bắn hỏng. Thấy hoả lực quân Đại Việt mạnh nên Thoát Hoan cho làm những tấm ván lớn, dày phía trước phủ rơm ướt rồi cho lính mạnh khoẻ mang xông lên. Hàng nghìn tấm gỗ lớn và hàng vạn quân Nguyên tiến lên ken đặc cả cánh đồng. Bảy mươi khẩu pháo và cối pháo thay nhau bắn, cùng lúc các chiến thuyền cũng nổ pháo hỗ trợ lúc này cảnh tượng “súng nổ như sấm động, đạn bay tựa phi tinh” . Những tấm ván bị trúng đạn gang làm tan vỡ, nhưng nó ngăn cản sức sát thương vì giảm độ xuyên thấu. Thấy vậy lính pháo binh thay đạn gang bằng hỏa hổ. Quan sát cảnh này Trần Hưng Đạo nói với con trai Trần quốc Nghiễn.
- Cũng may chúng ta có pháo thần công nếu không chặn đánh cánh quân này
sẽ rất khó khăn.
Khi còn cách ải ba trăm mét những giàn hỏa tiễn Thăng Long đồng loạt khai hỏa, một rừng tên bay lên cao rồi lao thẳng xuống quân địch. Dù có khiên che chắn phía trước nhưng lượng người quá đông lên những tên phía sau cũng nhiều tên bị trúng tên. Khoảng cách còn trăm bước thì nỏ liên châu và các cung thủ thi nhau bắn xuống.
Do quân Nguyên quá đông nên mặc dù tổn thất cả nghìn người, nhưng vẫn rất đông người áp sát chân lũy, lúc này thang gỗ dựng lên nhưng cỏ mọc sau mưa rào. Quân trên ải ném gỗ, đá, hỏa hổ và dội dầu sôi xuống dưới, dùng câu liêm để đẩy các thang gỗ áp vào tường lũy. Tiếng gào thét đau đớn xen lẫn tiếng pháo nổ tạo thành một cảnh hỗn loạn chưa từng có. Mặc dù nhiều thang bị đốt cháy nhng vẫn có một số quân Nguyên trèo được lên mặt lũy và hỗn chiến với quân Đại Việt. Trần Quốc Tuấn đích thân đánh trống để cổ vũ sĩ khí ba quân, do mặt lũy khá dài nên mỗi tướng được giao phụ trách tầm một trăm mét.
Trần Quốc Toản và cánh quân của mình đang phụ trách một đoạn tường thành, nhiệm vụ của anh là hỗ trợ đánh địch khi giặc trèo lên tường thành. Lần đầu tiên tham gia một trận đánh nên anh cảm thấy rất hồi hộp, bàn tay cầm kiếm cảm thấy chảy đầy mồ hôi. Lão bộc người đứng bên cạnh liên tục động viên anh, trước kia ông là một người tùy tướng của bố anh. Sau này bố anh mất ông đã chăm sóc và bảo ban anh từ bé, dạy võ cho anh những bài đầu tiên. Năm nay dù đã ngoài bốn mươi nhưng ông vẫn chưa lập gia đình, ông coi anh như con của mình. Ông dặn dò anh.
- Lát nữa giặc lên thành thì cháu nhớ theo sát ta.
Phía sau Quốc Toản mấy người lính của anh cũng hồi hộp không kém vì họ cũng lần đầu ra trận. Lúc này đoạn thành của anh đã có một số tên giặc Nguyên trèo được lên lũy lão bộc hét lên.
- Tất cả tiến lên.
Rồi xông về phía trước, Quốc Toản đi sát bên ông. Tên giặc cầm gươm chém về phía hai người, lão bộ dùng gươm đỡ để tạo điều kiện cho Quốc toản cầm kiếm đâm vào bụng tên giặc. Tên giặc bỏ tay cầm kiếm, dùng hai tay để giữ chặt thanh gươm của anh, lúc này Quốc Toản rất run vì đâu tiên đâm một người thật nên cuống lên không biết sử lý thế nào. Lúc này lão bộc dùng kiếm chặt bay đầu tên giặc. Một dòng máu từ cổ tên giặc phun thẳng vào mặt anh, mùi tanh làm anh lợm giọng. Quốc Toản gập bụng nôn thốc nôn tháo.
Lúc này quân lính dưới quyền anh cũng đang chiến đấu với định, do còn bỡ ngỡ nên ra tay chưa quyết liệt nên một số người đã b·ị t·hương, thậm chí có người đ·ã c·hết. Thấy bạn bị g·iết những người còn lại đâm chém một cách điên cuồng thậm chí chém cả về phía quân ta. Mấy người lính già có kinh nghiệm vội áp chế họ cho họ tỉnh táo lại. Nhiều người tỉnh lại ngồi khóc, chiến trường không hề dễ dàng như họ tưởng tượng trong lúc luyện tập. Chờ một lúc cho Quốc Toản tỉnh táo lại, lão bộc động viên.
- Ai lần đầu ra chiến trường cũng như cháu, ta ngày xưa còn vãi đái ra quần. Cháu phải mạnh mẽ lên để quân sĩ còn noi gương.
Quốc Toản gật đầu, anh hít sâu một hơi rồi hét lớn
- Tất cả bình tĩnh lại, sắp lại hàng ngũ theo ta.
Một lúc sau mọi người cũng quen dần, Quốc Toản và lão bộc tả xung hữu đột vào đám lính Nguyên đang có mặt trên mặt lũy hai người như song kiếm hợp bích người c·hém n·gười đỡ g·iết được hơn chục tên địch. Trên thành lúc này có những xe ngựa chở pháo thần công loại nhỏ trên xe, đi tới những chỗ địch trèo lên đông bắn đạn ria để yểm trợ. Đột nhiên phía trước Quốc toản cho tiếng chém g·iết la hét, một tên tiểu tưởng của địch lưng đeo hai chiếc búa lớn, tay cầm khiên gỗ bọc đồng đang dùng lực đẩy văng các mũi giáo đâm vào hắn, rồi rút búa nhảy vào chém quân lính đang vây quanh hắn. Nhiều ngọn giáo bị chặt gẫy, nhiều người b·ị c·hém b·ị t·hương phải dạt ra, những tên địch lợi dụng tình thế này để leo lên ngày một nhiều.
Thấy vậy lão bộc cùng Quốc Tỏan xông đến, hai người liên thủ t·ấn c·ông. Trước sức t·ấn c·ông mãnh liệt tên địch phải lui dần, lính của anh xông lên t·ấn c·ông những tên địch đang xông lên mặt lũy. Lúc này kiếm pháp của Quốc Toản đã trở lên nhanh nhẹn và hiểm độc hơn, anh dùng những thế kiếm hiểm trong bài Đông A kiếm để t·ấn c·ông làm tên tướng địch luống cuống, bị mấy v·ết t·hương nhẹ. Thấy mình đang vào thế nguy hiểm, tên tướng địch bèn nghĩ ra một kế, vì Quốc Toản còn trẻ nên đoán anh còn non kinh nghiệm nên y quyết định hạ anh trước.
Sau khi nghiêng đầu tránh đường kiếm của anh, hắn ném chiếc búa về phía lão bộc buộc ông phải nghiêng người né tránh. Hắn xông về phía Quốc toản giả chém ngang một đường để anh đỡ búa ấy rồi dùng toàn lực bổ mạnh búa xuống đầu anh. Quốc Toản vội nghiêng người dùng hai tay đỡ kiếm. “Choang “ hai binh khí v·a c·hạm tay Quốc Toản tê dần hổ khẩu tay rách toạc, tên tướng giặc lợi dụng anh đang thất thế tung cước trúng ngực làm anh văng ra xa, miệng phun ra một ngụm máu.
Tướng giặc đuổi theo vung búa chém liên tiếp, một người lính của anh gần đó thấy vậy liều c·hết xong đến từ phía sau ôm chặt lấy tên tướng địch, mặc cho hắn rút dao găm đâm liên tiếp vào anh. Lão bộc thấy thế vung kiếm xong tới chém vào tay địch, y buộc phải vung tay đỡ kiếm nên bị chặt đứt bàn tay. Lúc này Quốc toản đang hoa mắt anh cố sức cắn đầu lưỡi cho tỉnh táo vung kiếm đâm vào đùi tên địch làm y khụy xuống. Lợi dụng thế đó lão bộc vung kiếm đâm vào cổ kết thúc tên tướng đó.
Lúc này người lính mới buông tên tướng ra, nhìn anh cười rồi gục xuống. Quốc Toản cảm thấy đau đớn, anh đỡ người lính đó rồi vuốt mắt cho anh. Người lính này là bạn cùng làng thời nhỏ chơi cùng với nhau, cùng cảnh bố mất sớm nên hai người rất thân.Lúc anh tuyển quân người bạn này là người đầu tiên đăng ký tham gia, ngày lên đường người mẹ còn nhìn mãi theo con mình cho đến khi khất bóng . Nhìn khuôn mặt người lính đó Quốc Toản thì thào.
- Sửu ra đi yên lòng nhé, tôi sẽ chăm sóc mẹ già thay bạn.
Anh đứng dậy hét lớn.
- Trả thù cho Sửu.
Rồi mặc cho ngực còn đau nhức anh xông vào đám lính Nguyên trên ải đâm chém điên cuồng, anh lúc này rơi vào trạng thái như nhập thần những đường kiếm trở lên điêu luyện và hiểm hóc không ít tên địch c·hết dưới kiếm của anh.
Sau một hồi thấy tình thế bất lợi, Thoát Hoan ra lệnh thổi tù và rút quân. Quân địch rút như thủy triều, nhiều tên không kịp trèo thang để xuống bị t·ấn c·ông rát lên nhảy bừa từ trên lũy xuống.