
Vầng Sáng Nhạt
Trạng Thái:
Đang cập nhật
Lượt Xem:
512
Lưu Tĩnh tỉnh lại trong một cảnh tượng lạ lùng, cảm thấy lạnh đến tận xương. Cô không thể di chuyển, tay chân bị trói chặt, và mặt quần áo được kéo ra. Một người đàn ông mặc khẩu trang đen hình đầu lâu đang tiến lại gần, mắt cô bị chùm trong bóng tối. Cô liều mạng lùi ra sau, thân thể đau đớn vì cọ xát với nền gạch ướt nhớp.
Lưng cô dán vào tường dơ bẩn, và nước mắt trào ra. Cô khóc ròng, giọng nói run rẩy, "Anh muốn tiền tôi cho anh, đừng giết tôi. Xin đừng giết tôi!" Hắn ngồi xổm xuống, bàn tay vuốt ve thân thể cô, và Lưu Tĩnh thét chói tai, "Đừng chạm vào tôi! Cầu xin anh đừng chạm vào tôi!"
Cô khóc thảm thiết, liều mạng giãy giụa, và hắn xiết chặt cổ cô. "Tôi muốn mạng cô." Vầng sáng nhạt của cuộc sống đang dần tắt, và Lưu Tĩnh phải đối mặt với một nỗi sợ hãi khủng khiếp. Cô biết mình đang trong tình trạng nguy hiểm, và chỉ có một cách để thoát khỏi: tìm cách thoát khỏi tay hắn.