Trọng Sinh Chi Mạt Thế
Chương 16: 16
Từng ánh dường từ đằng Đông ló dạng, báo hiệu ngày mới bắt đầu.
Lam Thiên xách ba lô rồi cất bước ra khỏi siêu thị, chắc cậu phải nghe theo lời anh họ mà ở yên trong nhà mới được.
Điện thoại trong túi quần rung lên, cậu bắt máy : " Alo."
Giọng nói trầm ấm từ đầu dây bên kia vang lên, có vẻ mới ngủ dậy nên âm thanh hơi khàn, Cơ Hàn lên tiếng [ Tôi đang chuẩn bị đến Thành phố A đây ]
Lam Thiên đắm chìm trong giọng nói trầm ấm khiến cậu muốn có thai mà không thể : " Sao lại tới đây ? Nhớ tôi ?"
[ Ừm, nhớ cậu ]
Lam Thiên phì cười : " Tôi biết ngay cậu tới đây chắc hẳn vì nhiệm vụ nào đó....!khoang, nhắc lại lần nữa."
[ Nhắc cái gì ? ]
Lam Thiên vui đến run cả người : " Nói lại câu vừa rồi ấy."
[ ....tôi cúp đây...tút...]
"Đm, Cơ Hàn khi nào lại thú vị vậy chứ ?"
Lam Thiên vừa đi vừa nhai ngấu nghiến bánh mì trên tay.
Mùi tanh tưởi của máu thoang thoảng trong không khí làm mùi bánh mì đặc sắc hơn hẳn.
Lam Thiên : " Ơ, hai chị em mấy người...!"
An Khuyên : " Trùng hợp thế, không ngờ lại gặp cậu."
Lam Thiên quan sát hai người họ, có vẻ không phải người xấu.
Nhưng hai cô gái không ở nhà mà lết thân ra ngoài đường làm gì chứ ?
Lam Thiên : " Hai cậu có vẻ không có nơi nào để đi vậy lại nhà tôi ở không ? Đừng lo, tôi chỉ có ý tốt thôi."
Hai chị em nhìn nhau nhường như đang suy xét kĩ càng.
An Nhiên nói : " Được."
Thế là ba người bọn tôi đồng hành với nhau, cũng chẳng hiểu tại sao cô em gái lại tin tưởng tôi đến thế.
Cảnh vật hoang sơ yên tĩnh, chẳng còn cảnh phồn hoa thịnh vượng đặc trưng của Thành phố A phát triển.
Cậu thấy nhiều hộ gia đình đang lấp ló ở siêu thị, các cửa hàng tiện lợi.
Chắc hồi chuông cảnh tỉnh trong đầu họ vang lên rằng dịch bệnh lần này không đơn giản như họ nghĩ.
Ai cũng có suy nghĩ riêng, nhưng lời nói thầm trong đầu độc đáo nhất có vẻ là An Nhiên.