Tổng Tài Phu Nhân Có Thai Rồi

Chương 444: Yêu nhau lắm cản nhau đau (12)

Trong hành lang có gió nhẹ thổi qua, rất lạnh, Lâm Uyên đứng dậy, bà ấy nói: “Vào phòng bệnh ngồi đi, mẹ đi hỏi bác sĩ một chút xem có thể ra viện trước không, hoặc là chuyển viện đến thủ đô, cũng gần tới giao thừa rồi, cả nhà chúng ta tranh thủ quay về thủ đô cùng nhau đón năm mới”

Tôi gật đầu, nhìn bà ấy đi tới phòng làm việc của bác sĩ, đứng dậy trở về phòng bệnh, Phó Thẳng Nam đang trò chuyện với Mạc Đình Sinh.

Dù rằng tôi cũng không muốn nghe lén, nhưng lúc giơ tay mở cửa ra tôi nghe thấy giọng nói của Phó Thắng Nam, có chút nghiêm túc, anh nói: “Thật ra bác cũng không cần đuổi cùng giết tận người nhà họ Trịnh”

Rõ ràng, đây là nói với Mạc Đình Sinh. Giọng nói của Mạc Đình Sinh có hơi hùng hồn,

dường như chẳng thèm để ý: “Tình cảm (1ˆ Âu với nhà họ Trịnh còn chưa đủ để đổi lấy mức độ bọn họ làm hại con gái tôi.”

“Một khi mà nhà họ Trịnh xảy ra chuyện, muốn vùng lên cũng rất khó khăn” Trong lời này của Phó Thắng Nam hơn phân nửa là suy nghĩ cho Trịnh Tuấn Anh!

Mạc Đình Sinh cười lạnh: “Chuyện của cậu với nhà họ Trịnh tôi không muốn đề cập tới, năm đó lúc cậu bắt tay với Trịnh Tuấn Anh, tính ra tay với nhà họ Mạc thì trận đấu này cũng đã bắt đầu rồi”

Tôi có hơi ngờ ngợ, Phó Thắng Nam từng toan tính ra tay với nhà họ Mạc sao?

Giọng nói Phó Thắng Nam vang lên: “Chuyện năm đó đã qua rồi, đã sắp sang trang mới, cháu nghĩ không cần thiết phải nhắc lại nữa”

Giọng nói của Mạc Đình Sinh trâm thấp hùng hồn, dường như có hơi khinh khỉnh, nói: “Lúc cậu đổi DNA của Thẩm Xuân Hinh thì đã lên kế hoạch tính ra tay với nhà họ Mạc rồi đúng không? Giả vờ để Trịnh Tuấn Anh tiếp cận vợ tôi, để cho bọn họ

hợp tác chống lại cậu, sau đó để Trịnh Tuấn Anh moi móc thông tin của nhà họ Mạc từ trong tay vợ tôi, ban đầu cậu vốn không muốn Thẩm Xuân Hinh nhận lại chúng tôi, phần lớn nguyên nhân là vì cậu sợ một khi các cậu lật đổ nhà họ Mạc, Thẩm Xuân Hinh và cậu sẽ không đội trời chung nữa, có đúng không?”

Tôi ngây người, thân thể có hơi cứng ngắc, bỗng nhiên trong đầu nhớ lại tin tức mà trước đây Hoàng Nhược Vi nói với tôi, đúng thật là Trịnh Tuấn Anh và Lâm Uyên có qua lại lén lút với nhau trong một khoảng thời gian dài.



Chỉ là vào lúc đó, tin tức Hoàng Nhược Vi nói với tôi chỉ là về việc Trịnh Tuấn Anh và Lâm Uyên hợp tác với nhau, là vì trút giận cho Phó Nam Oanh.

Nhìn hai người đàn ông ở trong phòng bệnh, tôi không khỏi lùi về sau một bước, đều là người bên trong giới kinh doanh, âm mưa trong đó tôi không thể nào đoán được.

Phó Thắng Nam đã có thể làm được rồi, nhìn ông ta, ánh mắt lạnh lẽo mở miệng: “Nhà họ Mạc làm mưa làm gió ở thủ đô còn chưa đủ, muốn chìa tay về phía thành phố Giang Ninh, kêu cháu ngồi yên không làm gì là chuyện không thể nào.”

“Hừ!” Mạc Đình Sinh hừ lạnh một tiếng: “Mặc dù nhà họ Mạc đã lăn lộn trong giới xã hội đen nhiều năm, nhưng từ đó tới giờ đều làm chuyện công khai đường hoàng, chìa tay tới thành phố Giang Ninh cũng chỉ vì tìm con gái của tôi mà thôi, cũng không tính toán gây rối gì với các cậu”

“Nhưng Nam Oanh chết rồi, đây là sự thật!” Phó Thắng Nam nói chuyện, giọng nói trầm thấp, chất chứa mấy phần tức giận.