Tổng Tài Phu Nhân Có Thai Rồi

Chương 362: Sau khi tôi gặp anh (6)

Lại nhìn Trần Văn Nghĩa, ánh mắt anh ta nhìn tôi cũng đã thay đổi, mang theo vẻ đồng cảm và đau đớn.

Tôi làm sao vậy?

Tôi đã sa vào trong cảm xúc tiêu cực, không thề tự kiểm chế bản thân mình, căn bản không thề giữ được bình tĩnh nữa. Tôi chỉ biết được rằng mình đang nằm co ro trên mặt đất, ôm đầu mình thật chặt, không ngừng cào cấu lên đầu tóc.

Tôi không bị bệnh, tôi thật sự không bị bệnh mà.

Lúc tôi tỉnh táo lại lần nữa thì đã là một ¿ống sau, Phó Thắng Nam đang canh giữ

ở bên cạnh tôi, tôi nhìn khắp bốn phía, tìm kiếm bóng dáng của Tuệ Minh nhưng không thấy đâu.

Bèn kéo Phó Thắng Nam hỏi: “Tuệ Minh bị Trịnh Tuấn Anh mang đi rồi sao?”

Anh kéo tôi vào trong ngực, lắc đầu, ánh mắt dịu dàng: “Không, nó thiếp đi rồi, ở trong phòng.”

Cơ thể tôi bị anh ôm ở trong lồng ngực, ôm chặt vô cùng, giọng nói của Phó Thắng Nam vừa trầm thấp vừa quyến rũ: “Trịnh Tuấn Anh không mang nó đi được đâu, nó sẽ mãi mãi là con gái của chúng ta, ð bên cạnh chúng ta. Em đừng lo lắng, nó sẽ không đi.”

Anh hứa xong, tôi bình tĩnh trờ lại, dựa vào trong ngực anh nghe tiếng tim anh đập, bắt đầu yên lặng một lúc thật lâu.

Anh vỗ lưng tôi, dường như là để trấn: “Xin lỗi, gần đây anh quá bận rộn, không quan tâm đến em, lỗi do anh không chăm sóc tốt cho em.”

Tôi lắc đầu, mím môi, không muốn nói gì.