Tổng Tài Nguy Hiểm Anh Thật Hư Hỏng

Chương 357: Cô Ta Lại Trêu Chọc Cháu



Hứa Thanh Khê biết ngay ông ấy làm gì có lòng tốt mà tới thăm cô chứ.

Quả nhiên là vì kế hoạch của bọn họ.

Trong lúc nhất thời cô cực kỳ buồn nôn và ghét bỏ Hứa Hải Minh.

Tuy nhiên Hứa Hải Minh lại làm như không thấy, nói xong còn kêu Hứa Thanh Khê lặp lại một lần.

"Nhớ kỹ lời bố nói chưa? Đừng có tới lúc đó lại làm lộ ra đó.

"
Hứa Thanh Tuệ hết kiên nhẫn, lạnh lùng nói: "Nói xong chưa? Nói xong thì cút đi!"
Hứa Hải Minh bị câu nói của cô chọc cho giận điên lên.

Đang lúc ông ấy chuẩn bị răn dạy vài câu thì cửa phòng bệnh bị đẩy ra, Quân Nhật Đình từ bên ngoài đi vào.

"Đang nói chuyện gì đó?"
Anh thấy bầu không khí có chút không đúng, híp mắt hỏi thăm.

Hứa Thanh Khê mím môi: "Không có gì, em hơi mệt mỏi, muốn nghỉ ngơi.

"
Ánh mắt Quân Nhật Đình lấp lóe, nói theo cô: "Được, em ngủ đi, có anh ở đây.


Hứa Thanh Khê gật đầu, nhắm mắt lại.


Hứa Hải Minh thấy thế thì trong mắt chợt lóe lên lửa giận, tuy nhiên đối mặt với Quân Nhật Đình thì ông ấy vẫn nén xuống.

"Thanh Tuệ, con nghỉ ngơi cho tốt, lần sau cha sẽ tới thăm con.


Ông ấy lúng túng diễn cho xong vai người cha nhân từ với Hứa Thanh Khê, vừa cảm kích nói với Quân Nhật Đình: "Nhật Đình, phiền cậu chăm sóc cho Thanh Tuệ, tôi đi trước.

"
Vẻ mặt Quân Nhật Đình không thay đổi gật đầu, tiễn ông ấy đi sau đó đóng cửa phòng bệnh lại.

Anh quay đầu, ánh mắt rơi vào Hứa Thanh Khê trên giường bệnh.

Anh luôn cảm thấy bầu không khí giữa hai cha con này có chút kỳ lạ, nhưng kỳ lạ ở chỗ nào thì anh không nói ra được.

Cuối cùng anh cũng không hỏi gì cả, vừa trông chừng Hứa Thanh Khê vừa xử lý chuyện của công ty.

Mấy ngày sau đó đều như vậy.

Không biết Lê Ngọc Mỹ nghe ai nói mà biết chuyện Hứa Thanh Khê bị thương, nhưng cô ta cũng không có đi tìm Quân Nhật Đình, mà đi đến nhà họ Quân.

"Sao hôm nay Ngọc Mỹ lại tới đây?"