Tổng Tài Lãnh Khốc Tha Cho Em!
Chương 1: Buổi Triển Lãm Đấu Giá
"Ba, mẹ, hôm nay Hoành nhi lại được mười điểm!"
Cậu bé chạy từ trên xe hơi xuống, vội vã tới nỗi quên luôn cả việc bỏ giày.
Quản gia khuôn mặt ưu phiền, dù rất muốn ngăn cản nhưng lại không được, chỉ cầm theo chiếc balo nhỏ, lặng lẽ bước vào nhà.
"Ba, mẹ, mọi người mau lại xem này, bài vẽ của Hoành nhi được mười điểm đó."
Cậu nhỏ chạy tới nhà ăn, không thấy người.
Chạy tới phòng của ba, mẹ cũng chẳng thấy ai.
Trên lầu, tiếng ồn có vẻ rất lớn.
Cậu gấp gáp hớn hở chạy lên, tay còn cầm chặt bức tranh mà cậu dành một tiếng đồng hồ để vẽ cả nhà.
Tới phòng của mẹ, hình như có vẻ rất náo nhiệt, cậu bé lại càng hưng phấn hơn, có lẽ bạn bè của mẹ cậu tới chơi.
Lần này, cậu sẽ tạo cho mọi người một bất ngờ.
Rầm!!!
"Ta da! Mọi người thấy bức tranh của con thế nào?"
Cánh cửa đột ngột mở tung, mọi ánh mắt đều hướng về phía cậu, nhưng ngay sau đó liền quay lại công việc chính.
Cậu đưa bức tranh xuống khỏi tầm mắt, nhìn thấy cảnh tượng đang diễn ra trước mặt, tay cậu run tun, bức tranh cũng rơi xuống.
Cậu không thể tin nổi, bịt chặt miệng.
Người mẹ thân yêu của cậu hiện tại đang năm trên một vũng máu, xung quanh đều là các pháp y, công an, nhà báo vây quanh...!
Một vũng máu đỏ tươi, người mẹ khuôn mặt vẫn hiền dịu như đang ngủ...!Cậu lững thững, từng bước từng bước đi tới.
"Mẹ...!mẹ..."
Bố của cậu chạy tới, ôm phóc lên.
"Hoành nhi, đừng lại gần."
"Ba...!mẹ bị làm sao vậy? Mọi người đang chơi trò gì vậy? Mẹ à, mau dậy đi, Hoành nhi về rồi..."
Những giọt nước mắt hồn nhiên vô tội cứ thế lăn dài trên má, tiếng gọi "mẹ" cứ thế vang lên trong vô vọng, cậu dần bị đưa ra khỏi căn phòng, khuôn mặt người mẹ vẫn hướng về phía cậu, như muốn nói lời tạm biệt.
Cậu giãy giụa, hai tay cứ đưa về phía mẹ, không ngừng gào khóc, đập lên người ba mình.
"Ba bỏ con xuống, con phải đến với mẹ! Mẹ à!"
Hình ảnh người mẹ khuất đi dần, cũng như bức tranh đẹp đẽ bị người ta giẫm đạp không thương tiếc, những dòng nước mắt cứ thế tuôn ra trong vô vọng...!
______________________________________________
Thành Đô, năm 2021.
Tám giờ tối, trong một căn biệt thự nằm cách biệt thành phố A.
Ánh sáng bên trong rực rỡ không khác gì ban ngày, nội thất toàn một màu vàng lấp lánh.
Nơi này lộng lẫy như một cung điện, sàn nhà bóng loáng mát mẻ.
"Tony, mau cầm giúp tôi cái túi! Nhanh lên, buổi đấu giá sắp bắt đầu rồi!"
Từ ngoài cửa, cô gái một tay cầm chiếc áo choàng lông, tay kia đang bận đeo nốt chiếc guốc.
Cửa vừa mở, chiếc xe Lamborghini đã đậu ngay ngoài đó.