Tổng Giám Đốc Truy Thê Bị Từ Chối 99 Lần

Chương 95: Rốt Cuộc Bị Làm Sao



Hứa Cát Anh có hơi kinh ngạc, bởi vì cô ta trước giờ đều không có ngờ người giống như Triều Thế Minh vậy mà sẽ nhờ cô ta giúp.
Nhìn vẻ đang suy ngẫm của cô ta, Triều Thế Minh thờ ơ nói: “Cô Hứa tạm thời không cần thiết đặt vị trí của mình ở quá cao, dù sao tôi không phải là đang cầu xin cô giúp, mỗi người có mong muốn riêng mà thôi, ai cũng không chiếm tiện nghi của ai.

Mà tôi có quyền có thế như vậy tại sao còn phải hợp tác với cô, là vì tôi cảm thấy làm việc dùng cách gì hoàn toàn không quan trọng, mọi chuyện đều là vì đạt được mục đích của mình, cô chắc cũng hiểu lý đạo này nhỉ?”
Ánh mắt nhìn Triều Thế Minh của Hứa Cát Anh trầm mặc một giây, mỉm cười rạng rỡ: “Đương nhiên hiểu, vậy sau này- vẫn mong Triều tổng chỉ dạy nhiều.”
Triều Thế Minh khẽ gật đầu, sau đó nhìn về phía sau xe, Hứa Cát Như mở cửa ra, Triều Thế Minh bế Đường Hoài An ra, động tác cẩn thận, giống như đang ôm bảo bối hiếm có.

Triều Thế Minh đặt Đường Hoài An vào trong xe của mình, quay đầu lại nói với Hứa Cát Anh: “Chuyện này chỉ có hai người chúng ta biết, hợp tác vui vẻ.”
Nói xong cũng không đợi Hứa Cát Anh đáp lại, bèn khởi động ra đi về hướng lúc đến.
8 giờ tối.
Đường Hoài An ở trong mơ cảm thấy sau gáy truyền đến một cơn đau, chới với trong mơ, cô bỗng nhiên mở mắt ra.
Ánh sáng trong căn phòng rất tối, chỉ có cái đèn nhỏ màu vàng mờ ở bên góc sát cửa sổ chiếu sáng, cô nhìn tất cả cảnh vật xung quanh đều là xa lạ, trong lòng lập tức vang lên tiếng chuông cảnh báo.
Đường Hoài An vô thức muốn đi tìm điện thoại, nhưng lại phát hiện điện thoại căn bản không ở bên người cô, cô chân trần bước xuống giường, chạm vào thảm trải sàn màu trắng mềm mại.
“Tỉnh rồi?” Giọng nói của người đàn ông truyền đến.
Đường Hoài An bị dọa giật mình, vô thức đi tìm nơi phát ra giọng nói, lúc này cô mới nhìn thấy ở góc tường có một chiếc sô pha đơn, có một người đàn ông mặc đồ đen ngồi ở đó, cả người gần như ẩn vào trong bóng tối.
Cô nghe ra rồi, là giọng nói của Triều Thế Minh.
“Triều...!Triều tổng sao?”
Vô thức, trong lòng Đường Hoài An có hơi căng thẳng, Triều Thế Minh này...!cô không chắc chắn anh ta có phải là thật sự tính là một chính nhân quân tử hay không.