Tiểu Yêu Tinh Sao Em Có Thể Mê Người Đến Thế

Chương 14: 14



Vài tia nắng tinh nghịch đùa giỡn ngoài cửa sổ, xuyên qua lớp rèm cửa mong manh, hắt một lớp ánh sáng lên khuôn mặt đẹp đẽ, tĩnh lặng.

Người đàn ông ưu nhã nửa nằm nửa ngồi, tựa đầu trên thành giường, đưa đôi mắt ưng xanh thẳm như ngọc ngắm nhìn cô gái bên cạnh.

Ánh mắt anh dịu dàng, ôn nhu cực độ.

Một tay anh bị cô gái nắm lấy, giữ chặt trong lòng.

Anh đưa bàn tay còn lại, suốt mấy sợi tóc vừa bị gió thối bay của cô vén ra sau tai.

Động tác của anh có phần vụng về nhưng rất nhẹ nhàng, như sợ rằng chỉ cần anh dùng lực mạnh hơn một chút sẽ đánh thức cô dậy.

Cô gái này vì ngấm nước mưa quá lâu nên cả đêm qua không ngủ yên.

Nhiễm lạnh đến phát sốt.

Người như bị rơi vào băng hỏa, lúc nóng, lúc lạnh.

Tâm trạng lại bất ổn, lúc nào cũng trong trạng thái hoảng loạn, sợ hãi.

Suốt một đêm mê man không tỉnh.

Còn túm chặt lấy anh không buông.

Gần sáng mới ngủ yên được một lát.

Nhìn gương mặt tĩnh lặng ôm cánh tay anh vùi trong chăn ấm, bất giác khóe môi anh vẽ lên một đường cong đẹp mắt.