Thiên La
Chương 179: Ma giáo
Tòa nhà đổ nát, cỏ dại khắp nơi, phía xa có một đám người đang đào bới, bọn họ chính là những người thánh cung phái đến để xây dựng lại nơi này.
- Tiểu Phong tử hình như nơi này chưa xây xong, chúng ta về thôi.
- Đệ muốn ở lại xem thêm một lúc.
Lâm Phong kích hoạt một tờ hành không pháp chỉ, thân thể lơ lửng trên không, từ trên cao có thể nhìn rõ mọi thứ, khu nhà trọ hắn từng ở đã không còn, Ảnh Nguyệt cũng biến mất.
Sau khi quan sát một lúc, Lâm Phong tiến vào truyền tống trận, hắn không trở về Địa Sơn thành mà đi vào bên trong Hoang Nguyên.
Chỉ là Lâm Phong không để ý lúc hắn vừa rời truyền tống trận đã bị vài nhân ảnh nhìn thấy, trong đó có cả những người hắn từng xem là huynh đệ.
- Là hắc mộc thử huynh đệ, đoàn trưởng có phải ta nhìn lầm không, huynh đệ của chúng ta vẫn còn sống.
Lý Thành Hổ kích động ôm lấy Lưu Khôi, cả hai đều nhìn thấy thân ảnh quen thuộc kia tất nhiên sẽ không thể nhìn lầm được.
- Chúng ta mau đi thông báo cho tiểu thư biết.
- Được.
Sao khi Lý Thành Hổ và Lưu Khôi rời đi thì vài tên hắc y nhân cũng lặng lẽ rời đi, bên trong Thương Vân thành chỉ còn lại một đám người tiếp tục khai phá vùng đất hoang tàn này.
Bên ngoài Thương Vân, Lâm Phong nhìn những ký hiệu hắn để lại đã biến mất, có lẽ là do người của thánh cung trong lúc xây dựng truyền tống trận đã mang đi.
Vài giờ trôi qua, bóng đêm dần bao trùm lên Hoang Nguyên vô tận, Lãnh Phi Dao cảm giác nơi này càng lúc càng đáng sợ.
- Hay là chúng ta trở vào phong linh nghỉ ngơi có được không ?
- Cũng được.
Cả ba người chuyển hướng trở về truyền tống trận, vừa đi được một lúc thì Hàn Băng chợt dừng bước, Lâm Phong nhìn xung quanh.
- Đã đến rồi thì ra đi.
- Ai đến ?
Lãnh Phi Dao vừa dứt lời thì gần trăm tên hắc y nhân xuất hiện.
- Đúng là xui mà, đi đâu cũng gặp bọn này.
Tên hắc y nhân dẫn đầu ra hiệu, toàn bộ hắc y nhân cùng lúc xong tới bày thành một cái đại trận.
- Lần này các ngươi đừng hòng trốn thoát.
- Cẩn thận, đây là kiếm trận.
Lâm Phong nghe băng nữ nói liền nhíu mày, đây là lần đầu hắn đối phó với loại trận pháp kiếu này, gần 100 tên hắc y nhân cầm kiếm trong tay, bọn chúng cứ chạy xung quanh mà không tấn công, không biết đang giở trò gì.
- Hãm.
Một đám hắc y nhân phóng tới, Hàn Băng lập tức kích hoạt pháp chỉ, hàn khí đánh bay hắc y nhân lui lại, nàng chưa kịp tấn công thì có một đám hắc y nhân khác xong tới.
- Ăn một đao của lão tử.
Đao ảnh phá không bay đi nhưng khi tới gần đám hắc y nhân thì bị đánh bật ra, Lâm Phong lập tức lùi lại, hắc y nhân thừa thế xông tới, Hàn Băng kích hoạt pháp chỉ, một bức băng thành xuất hiện cản bước đối phương.
- Có chuyện gì vậy, đao khí của ta sao lại không thể chạm vào bọn chúng.
- Đó là do kiếm trận ảnh hưởng, với thực lực của tiểu tử ngươi thì còn chưa đủ phá phòng ngự của bọn chúng.
- Ăn thêm một đao của lão tử.
Lâm Phong bay tới chém vào đám hắc y nhân, đại đao vừa chém xuống thì tay còn lại của hắn ném ra mấy viên bạo đơn.
- ẦM… ẦM…
Đám hắc y nhân bị đánh lui trở lại, một đám khác lại tiếp tục tấn công, Lãnh Phi Dao lấy ra tiểu chung của nàng trợ trận, tay còn lại cầm thêm một thanh tiểu kiếm.
- Xem kiếm của ta đây.
Tiểu kiếm trong tay nàng phá không bay đi, ngọc thủ chỉ đến đâu tiểu kiếm liền bay đến đó, một đám hắc y nhân vừa tiếp cận liền bị tiểu kiếm xuyên thủng phòng ngự đâm vào ngực của tên dẫn đầu.
- Trở lại.
Tiểu kiếm bay trở về lơ lửng bên trên Phi Dao, vẻ mặt nàng đắt ý nhìn tên sư đệ bên cạnh.
Lâm Phong thở dài.
- Chẳng lẽ lão tử còn không bằng một thanh tiểu kiếm sao ?
Đám hắc y nhân bị Lâm Phong và Lãnh Phi Dao ngăn cản tạm thời không thể tiếp cận Lãnh Hàn Băng, bọn chúng lập tức chuyển đổi thế trận tấn công từ xa.
Từng đạo kiếm khí liên tục chém về phía đám người Lâm Phong, Lãnh Hàn Băng dừng tấn công, nàng kích hoạt pháp chỉ tạo thành một lớp phòng ngự bảo vệ xung quanh.
- Để xem các ngươi phòng ngự đến khi nào ?
- Đám người này còn vô sỉ hơn cả tiểu Phong tử.
Vì khoảng cách khá xa nên Phi Dao không đủ linh lực để điều khiển tiểu kiếm tấn công, kim chung trong tay cũng trở nên vô dụng.
Lâm Phong không thể ném bạo đan nhưng hắn vẫn còn một tuyệt chiêu khác.
- Thiên lý tùy hành.
Đám hắc y nhân nhìn thấy một tên biến mất lập tức có cảm giác không ổn, lúc này Lâm Phong đã ở sau lưng bọn chúng bất ngờ tấn công.
Huyết đao của hắn từ trên cao chém xuống nhưng vẫn không phá được phòng ngự của đối phương, hắn khẳng định cái kiếm trận này không phải bình thường.
- Mau bắt hắn lại.
Một đám hắc y nhân tách ra đuổi theo Lâm Phong, số còn lại tiếp tục tấn công Lãnh Hàn Băng.
- Chỉ cần giữ chân bọn chúng thêm một lúc, đợi khi thủ lĩnh đến thì các người đừng hòng thoát.
Cách đó không xa, một đám người đang chạy đến nơi giao chiến, dẫn đầu là hồng y nữ tử với phong thái hiên ngang cưỡi trên lưng một đầu địa cấp huyết mã.
- Ta đến phía trước xem thử.
Hồng y nữ tử vừa dứt lời liền cưỡi huyết mã lướt đi, đám người phía sau nhanh chóng đuổi theo.
Lúc này Lâm Phong vẫn đang bị đám hắc y nhân truy đuổi, mấy tên này không muốn đánh nhau với hắn mà chỉ muốn ngăn hắn phá trận, rõ ràng một tiêu của bọn chúng là băng nữ.
Lâm Phong đột nhiên chỉ về một phía hét lên.
- Mau nhìn, có người đến.
Tên hắc y nhân liếc nhìn nơi khác thì cảm giác nguy hiểm ập đến, hắn vừa xoay người liền bị huyết đao của Lâm Phong chém tới
- Xem đao.
Hắc y nhân bị đánh bay đi mấy trượng rồi rơi xuống đất sau đó chậc vật đứng lên, ánh mắt phẩn nộ, một đao vừa rồi của Lâm Phong còn chưa hoàn toàn hạ được đối phương.
Lãnh Phi Dao nhìn vẻ mặt của tỷ tỷ vẫn lạnh như thường ngày, không nhịn được hỏi.
- Tỷ tỷ không sợ bị đám người này bắt đi sao ?
- Bọn chúng không phải đối thủ của ta.
- Vậy sao tỷ không mau phá trận.
- Vẫn chưa đến lúc.
Ánh mắt Hàn Băng nhìn lưu manh đang cùng đám hắc y nhân giao chiến, nàng muốn mượn cơ hội lần này để giúp Lâm Phong có thêm nhiều kinh nghiệm thực chiến.
Đúng lúc này một đạo hồng ảnh lướt đến, Lâm Phong vừa nhìn thấy liền thở phào, lần này được cứu rồi.
- Mau nhìn có người tới.
Đám hắc nhân dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn đối thủ, bọn chúng không phải đám ngốc bị lừa đến hai lần.
Trường kiếm trong tay hồng y nữ tử quét tới, kiếm khí đánh đám hắc y nhân bay đi, lúc này Lâm Phong đã nhận ra người đến không phải lã yêu nữ mà là một nữ kỵ sĩ.
Lãnh Hàn Băng nhìn thấy người đến trợ giúp, nàng lấy ra thêm một tờ pháp chỉ kích hoạt, song dực băng xà xuất hiện tấn công đám hắc y nhân.
Trong ngoài cùng lúc bị đánh, đại trận nhanh chóng bị phá nát, tên cầm đầu nhìn tình thế không ổn liền hạ lệnh rút lui, đám hắc y nhân biến mất trong màn đêm.
- Đám người này chạy nhanh thật.
Lâm Phong muốn bắt một tên để tra hỏi nhưng còn chưa kịp động thủ thì bọn chúng đã chạy mất, hắn lướt tới trước mặt hồng y nữ tử hành lễ.
- Đa tạ đạo hữu ra tay cứu giúp.
Hồng y nữ tử nhíu mày, trường kiếm trong tay chỉ về phía Lâm Phong, chiến ý không ngừng dâng trào.
Mây xanh đỉnh núi sát liền nhau
Nam Bắc phân chia cửa ải đầu
Sống chết bao người còn khiếp đảm
Đi về mấy kẻ được nhìn nhau
Ẩn tàng cọp rắn đường gai phủ
Lởn vởn quỷ thần nhiễm khí đau
Xương trắng đìu hiu phơi gió buốc
Hán quân tài cán có gì đâu?