Ta Muốn Ngủ Phạm Gia

Chương 63: Ngày 8/9/2003 .

Sáng 8/9/2003 , lúc 10h30 sáng , Minh đi ra khỏi cục quản lý trí tuệ bản quyền .


Hắn hôm nay đi giày Tây Sơn , mặc một cái áo phông ngắn , một chiếc quần bò , nhìn Minh cực kỳ có sức sống đồng thời sắc mặt của hắn lộ rõ sự vui vẻ .


Quá trình đăng ký bản quyền không có quá nhiều khó khăn , đương nhiên cũng phải cảm ơn . . . cảm ơn bà chị Hoàng Linh đi giúp hắn lần này .


"Giờ em tính đi đâu ? ".


Minh rời khỏi cục quản lý trí tuệ bản quyền trước , phải nửa phút sau Phan Hoàng Linh mới đi theo sau .


Nàng một lần nữa đang nhìn thật kỹ đứa bé này , nàng cũng không ngờ sáng nay Minh gọi mình ra ngoài để đến cục đăng ký bản quyền .


Cũng là lần đầu tiên nàng biết , Minh có thể sáng tác nhạc .


"Chị Linh biết có cái hội thảo khởi nghiệp nào không ? ".


Đêm hôm qua thật ra Linh đã nhắn tin cho Minh , vụ thuê nhà . . . không khả quan lắm .


Biết được việc này Minh cũng chỉ có thể chấp nhận , dù sao thời gian quá gấp , Minh cũng không trách bà chị Linh , cũng nhắn tin để Linh không cần cố gắng nữa , coi như . . . thôi vậy .


Vì thế ngày hôm nay Linh tương đối rảnh , sẵn dịp liên quan đến pháp luật thì Minh cũng gọi Linh theo coi như làm chuẩn bị , cũng may tất cả mọi việc tương đối thuận lợi .


Xong được việc bản quyền âm nhạc , Minh cũng thấy nhẹ người vì thế hắn hỏi Linh vấn đề 'hội thảo'.


Linh lúc này đứng nghĩ một chút sau đó thật sự gật đầu .


"Chị không biết hội thảo em cần là như thế nào nhưng hôm nay là cuối tuần , chị biết chắc chắn có hai nơi sẽ có hội thảo khởi nghiệp ".


"Thứ nhất là đại học Kinh Tế Quốc Dân , thứ hai là đại học Bách Khoa ".


Câu trả lời của Linh khiến Minh tương đối hài lòng .


"Mình đến Bách Khoa đi ".


Linh tất nhiên không hứng thú với mấy cái hội thảo này , giai đoạn năm cuối của nàng đã nghe rất nhiều , nghe đến nhàm cả tai nhưng mà Minh đã yêu cầu , Linh cũng không nghĩ ra lý do từ chối .


Hai chị em bắt xa taxi lên Bách Khoa hơn nữa muốn ngồi nghe hội thảo cũng không có quá nhiều yêu cầu , nói thẳng ra là mở cửa cho tất cả mọi người .


Hội thảo lập nghiệp cũng không phải tiết học chính quy , là một hội thảo đơn thuần , có diễn giả và có người nghe .


Diễn giả là ai , Minh không biết nhưng người nghe chủ yếu là sinh viên trong trường , nhiều nhất là năm 4 cùng năm 5 , năm thứ 3 cũng có nhưng mà ít hơn .


Ngoài học sinh trong trường ra , hội thảo còn mở cửa cho bất cứ ai , chỉ cần thích nghe là được .


Hội trường hội thảo rất lớn , phải có hơn ngàn ghế , chỉ từ điểm này đã thể hiện cái tiềm lực của Bách Khoa tại Đại Nam , đáng tiếc ghế thì nhiều , chất lượng âm thanh cũng tốt nhưng cả ngàn ghế giỏi lắm có trăm ghế được điền đầy .


Hội thảo kiểu này , nghe một lần hai lần còn hứng thú , tuần nào cũng tổ chức . . . kết quả có thể hiểu .


Ngồi trong phòng hội thảo , Linh nhàm chán đến mức ngáp liên tục , chỉ có Minh một mực chú tâm nghe , tay vẫn ghi ghi chép chép cái gì đó .



Linh không khỏi quay đầu nhìn Minh một chút muốn xem 'ông chủ nhỏ ' viết cái gì sau đó rất nhanh bật cười .


"Ông cụ non , đòi chị dẫn đến đây để làm cái trò đó đấy à " .


Trang giấy của Minh đũng là phủ kín nhưng mà không phải chữ mà là những đường nghuệch ngoạc linh tinh bằng bút bi , nói thẳng ra là vẽ bừa .


"Thì có gì để ghi đâu ".


Một bên cười đáp với Linh , một bên Minh vẫn nhìn chằm chằm vào diễn giả đang nói .


Trình độ thế này cũng đi làm diễn giả ? .


Minh hơi hơi thất vọng tất nhiên đây cũng là bình thường .


Trình độ diễn giả của năm 2003 có thể cao đến mức nào ? , còn thua dân bán hàng đâ cấp nhiều lắm.


Đương nhiên có những người có trình thật , nhưng mà có trình thật thì sẽ không xuất hiện ở đây .


"Chị Linh , trường Bách Khoa lớn không ? ".


Linh cũng không rõ vì sao Minh hỏi vậy nhưng thản nhiên nói .


"Lớn , cả Hà Thành cũng không có mấy trường có thể so với Bách Khoa , có chăng chỉ có Đại Học Kinh Tế Quốc Dân của chị với Đại Học Hà Thành có thể so sánh ".


Đại Học Hà Thành là trường gì ? , quá nửa là Đại Học Hà Nội .


Minh lại nghĩ một chút cảm thấy địa vị của Bách Khoa vào năm 2003 vẫn đúng là lớn , không khác mấy so với chính Bách Khoa ở Việt Nam trong cùng thời kỳ .


Khi Minh nghe nói có hội thảo sau đó lại nghe Bách Khoa cùng Kinh Tế Quốc Dân , Minh không ngần ngại chọn Bách Khoa .


Đây cũng không phải tại Minh yêu thích hay có kỷ niệm gì với trường này mà là vì có những việc sinh viên Bách Khoa làm được , sinh viên Kinh Tế Quốc Dân làm không được .


"Chị Linh đến Bách Khoa bao giờ chưa ? ".


Hoàng Linh nghe vậy gật đầu nhưng sau đó lại lắc đầu .


"Bách Khoa rộng lắm , chị đến vài lần nhưng chỉ coi là dân mù đường , còn chưa đi hết nữa ".


Lời nói của chị Linh cũng thuộc về thường thức .


Minh gật đầu , cũng không đáp nữa , hắn cố gắng thay đổi tư thế ngồi sao cho thoải mái nhất , tai chăm chú nghe từng lời của diễn giả , tay thì vẫn cứ viết những đường nét nguệch ngoạc lên trang giấy , tô kín trang giấy , tô đè lên nhau .


Nghe diễn giả đến 12h , Linh đã sớm gục đầu mà ngủ còn Minh lại tương đối tỉnh táo .


Rút từ trong túi quần ra chiếc TMS xem đồng hồ , Minh mới khẽ đánh thức Linh .


Linh mờ mịt tỉnh ngủ , sau đó không khỏi nói .


"Xong rồi ? ".


Minh cười gật đầu đáp .

"Xong rồi , mình đi ăn đi , xem căng tin Bách Khoa như thế nào ? ".


Hoàng Linh bĩu môi một chút .


"Cũng không phải chưa từng ăn , căng tin Bách Khoa cũng không khác quán cơm bình dân là bao".


Nói là nói như vậy , Linh vẫn theo Minh ăn trưa , tất nhiên là Minh bao bữa ăn này .


Quả như Linh nói , căngtin Bách Khoa giống với một quán cơm bình dân chỉ có điều Bách Khoa có khá nhiều căng-tin trong khuôn viên trường mà thôi .


"Chị Linh , chị biết hôm nay sao em cần người đại diện pháp luật chưa ? ".


Linh đang ăn , nghe Minh hỏi vậy không khỏi ngẩng đầu lên , lặng một chút rồi đáp .


"Có thể đoán được một phần ".


Ngày đầu tiên hai người gặp nhau , Linh không quên sau lưng Minh còn một cây đàn , lại thêm việc sáng nay , nàng tất nhiên đoán được cái gì đó .


Chỉ là Linh thấy lạ , nếu Minh làm ca sĩ hay dân nghệ thuật thì Minh tất nhiên cần người đại diện nhưng người đại diện ở mảng âm nhạc không giống người đại diện pháp luật như nàng .


"Ừ , em làm nhạc , cũng kiếm được tiền , đại khái kiếm được 500k".


Linh đang uống canh suýt chút nữa phun ra ngoài , may mà nàng lấy tay che được miệng của mình .


Ánh mắt kinh ngạc nhìn Minh , cho dù dưới cặp kính cận thì Minh vẫn cứ thấy mắt Linh trừng lớn .


Phải mất mấy giây , Linh mới tỉnh hồn mà nói .


"Em nghiêm túc ? ".


Minh 'mặt lạnh như tiền ' mà nói .


"Nghiêm túc ".


Nuốt một ngụm nước bọt lại uống vội cốc nước , vỗ vỗ bộ ngực của mình , Linh mới cảm thấy dễ thở hơn một chút .


500K đồng nó to lắm , nó không phải 500k vnd .


"Em chưa muốn nói việc này với bố mẹ , mà chiều nào em cũng cần đi tập đàn , tập hát ".


"Việc này không liên quan đến công việc của chị nhưng mà hiện tại em nhờ được mỗi chị , chị giả làm giáo viên tiếng Anh của em được không ? ".


Minh nói rất chậm , rất rõ ràng .


Linh thì hiện tại còn chưa tỉnh táo lắm , hết nhìn Minh lại nhìn mình sau đó nói .

"Giả làm giáo viên tiếng Anh của em làm gì ? ".


Minh cười cười , đưa tay ra gõ nhẹ lên trán nàng một cái .


"Đần , em đã nói em cần đi tập đàn tập hát mà , em nói với bố mẹ là em đi học thêm tiếng Anh thôi , chị là giáo viên tiếng Anh của em còn gì ? ".


"Kịch bản không sai , sinh viên trường luật mới ra trường , đang chuẩn bị thi lấy bằng LV 3 , trong thời gian này vừa nghiên cứu sách luật vừa làm gia sư dạy thêm tiếng Anh , kịch bản quá hoàn hảo".


Nói đến đây chính Minh cũng bật cười .


Sinh viên khoa luật tuyệt đối cực kỳ trâu , tốt nghiệp khoa luật thì ít nhất cũng phải 6.0 .

Trong bảng sơ yếu lý lịch của mình , bà chị Linh này của Minh còn 7.0 .


Tiếng Anh 7.0 đi làm gia sư dạy thêm thì thừa rồi , đến cả giáo viên tiếng Anh cấp 3 của hắn hiện tại hình như cũng chỉ 6.5 .

Truyện tu đạo, hệ thống cảnh giới khác biệt, main phải len qua khe hẹp tìm cách sống sót. NVP không não tàn. Mong được ủng hộ