Sổ Ước Luân Hồi

Chương 212: 212



Nhiễm Nam bỗng dưng kéo Nguyệt Dạ vào lòng.

Thân hình gầy còm của cậu ta áp lên cơ thể mềm ấm của cô.

Ánh mắt tiếc nuối mà cũng thèm thuồng nói “Chân Tâm.

Hôm nay tao biết khó thoát cái chết.

Ni tao cũng không cứu được còn khiến cho cô ấy bị bắt.

Tao xin mày, về sao phải thật sự quan tâm Ni không để nàng khóc.

Còn tao, trước khi chết chỉ muốn được hưởng lại cái sung sướng đó.

Chết dưới đóa mẫu đơn cũng đã toại nguyện rồi.”
“Cái gì?” Chân Tâm, Huỳnh Ni và Nguyệt Dạ cùng bậc thốt.

Người trước là ngạc nhiên thật sự mà hai người sau chỉ là biểu diễn.
“Đúng vậy.

Tao muốn được làm tình với Dạ, người tao rất yêu quý trước khi bị mày giết.

Hoặc giả mày cũng có thể hành hạ tao trong lúc sung sướng ấy.

Chết như vậy xem như không uổng sống trên đời.

Nói thật với mày thì Ni là đóa hoa có gai không thể thân mật.

Mày cũng đừng hòng.

Tao lúc nào cũng phải tìm vui với người con gái khác để hạ hỏa dục tình mà cô ấy khơi lên mày biết không? Ở cạnh một người vợ như vậy, quả thật rất khó chịu, cũng may mà còn có Dạ đáng yêu này.

À Dạ cũng là người Quách Gia trước khi về làm vợ lẽ tao.

Mày cũng đừng làm hại cô ấy.

Hại một mình tao đủ rồi”
“Ha ha ha.

Ni, chị nhìn mà xem.

Không cần biết hắn có âm mưu gì nhưng lại bất chấp sự có mặt của chị mà muốn làm tình với người con gái khác.

Chị nghĩ xem hắn xem chị là cái gì chứ.

Có chút nào tôn trọng chị hay không? Chị bỏ hắn đi theo em mới là đúng đắn” Với Chân Tâm mà nói thì một vợ một chồng chính là lý tưởng của hắn.

Nếu không phải có hai Ni thì hắn cũng chỉ cần mình Huỳnh Ni ở trái đất này mà thôi.

Còn cô bé theo hắn từ nhỏ.

Cái cô bé đã hi sinh cả thanh xuân để theo hắn, chăm sóc khi hắn ngủ say tu luyện.

Cô bé hay khuyên hắn đừng làm ác kia.

Trong lòng Chân Tâm chỉ xem là loại xài tạm mà thôi.

Cô bé còn giá trị nên hắn mới không làm khó nàng.

Việc Nhiễm Nam đa thê hắn không hiểu được và cũng áp đặt nó lên ý nghĩ của Ni.

Chân Tâm cho rằng nếu Ni thấy được bộ mặt tham lam dâm dật của Nhiễm Nam thì sẽ chán ghét.

Lý do này khiến câu cửa miệng của hắn suốt từ khi lên đảo đến giờ toàn là khích bác Ni về mối quan hệ của Nhiễm Nam với Hoa, Dạ, thậm chí là Hồ Nha.

Nào có biết rằng Nhiễm Nam đối với các nàng đều thật lòng và không xem nhẹ ai cả.

Nguyệt Dạ là từ áy náy thành yêu thương.

Hoa là từ yêu thích mà thành uyên ương.

Hồ Nha là đại diện cho nỗi hối hận của cậu với Hồng Nhan.

Huỳnh Ni thì cũng đã được Meow Meow đả thông tư tưởng ít nhiều.

Cô nàng đã mở lòng chấp nhận việc Nhiễm Nam rước thêm hoa về nhà.
“Nhiễm Nam.

Anh… Anh thật sự muốn cùng cô ấy làm chuyện đó trước mặt em sao.

Anh là đồ… Đồ tồi.” Huỳnh Ni khóe mắt đỏ hoe.

Pha lê trong suốt chực chờ chảy ra.

Ái chà chà.

Sau một thời gian trà trộn vào Đông Nam Hội có lẽ cái lé vồ diễn kịch của nàng cũng tân tiến không ít rồi.

“Nam… Anh… Anh” Nguyệt Dạ chỉ vào mặt Nhiễm Nam nói không nên lời.

“Tại sao anh có thể yêu cầu chuyện đó trong giờ phút này được chứ?” Nguyệt Dạ thông minh, EQ chẳng hề thấp.

Cô nàng nhập tâm ngay tắp lự.

Khuôn mặt nhăn nhó phẫn nộ.

Chân dậm bình bịch, mông đít tung tăng.
“Dạ.

Lần cuối trước khi chết.

Em cho anh toại nguyện nhé.”
“Nhưng… Nhưng… Anh không ngại người khác nhìn thấy chúng ta… Sao?”
“Sắp chết rồi, ngại làm gì nữa.

Hơn nữa anh cũng có thể dùng đất đá che khuất các hướng mà.” Nhiễm Nam hôn má Dạ một cái, yếu ớt nói.
“Ha ha ha, được.

Nhưng để mày sướng chết thì tao không hả dạ.

Như vậy đi, mày cởi quần áo trên người mày ra.

Mẹ, không biết mày mặc thứ đồ chơi gì mà Phá Cầu không thể ăn mòn cơ thể mày được.

Cởi nó ra.

Mày sẽ bị tao làm phép ăn mòn tới chết trong khi làm tình với con ả này.


Ha ha ha.

Ni, chị hãy chứng kiến sự vô sỉ của hắn đi.

Ha ha ha” Trong tiếng cười, Chân Tâm lại bay lên cao hơn nữa, bay hơn mấy tầng mây xanh để ẩn náu.

Hắn nghi ngờ Nhiễm Nam câu giờ chờ viện binh nên bay lên cao quan sát, nhìn đông ngó tây để phòng bị.

‘Ni, có lẽ chị nhìn hắn cùng người khác làm tình càng nhiều sẽ càng thất vọng về hắn.

Để xem chị có nhịn được mà không cầu xin tha mạng cho hắn không.

Chỉ cần như thế thì mình sẽ có cơ hội rồi’
Toàn bộ các Hấp Cầu cũng được Chân Tâm điều khiển chui vào lòng đất ngay bên dưới chân đám người hắn dẫn đến.

Nếu quả thật có cứu binh cực mạnh đến cứu Nhiễm Nam vậy thì chiến đấu tiếp theo hắn sẽ dùng đến bọn này để khôi phục linh lực.

Tạm thời chưa cần thực hiện hành động ác ý với đồng bọn, nếu không dễ dẫn tới bạo loạn.

Khống thần không phải vạn năng.

Một khi ảnh hưởng đến sống còn, một số tên sẽ bộc phát ý chí phi thường kháng cự lại được.

90 tên trước đó bị hắn cưỡng chế tăng mạnh Hấp Cầu hút lấy sinh mạng chúng nên mới không có thời gian phản ứng.

Nhưng giờ thì không thể nữa.

Sau khi cưỡng ép Hấp Cầu thể hiện độ bá đạo thì chúng đã quá tải, hấp thụ thông thường còn bị giảm một nửa tốc độ, cưỡng ép tiếp sẽ khiến chúng tan biến hết.

Tạo ra Hấp Cầu cũng không có dễ đâu.

Mấy tháng trời mà chỉ có gần 7 triệu viên được tạo ra.

Không thể để chúng biến mất được.
Huỳnh Ni bị hắn cố định bằng Ngự Cầu bên cạnh người.