Sau Ly Hôn, Tôi Hô Mưa Gọi Gió
Chương 174: Chương 174
Mặc dù vào lúc này trong lòng tôi cảm thấy một nỗi bất lực chưa từng có, nhưng tôi đã cố gắng hết sức để kiềm chế bản thân và khiến cho mình trông thật bình tĩnh nhất có thể.
Tôi đã hiểu rõ những gì Lý Tân Nhị muốn bày tỏ là gì rồi.
Tuy nhiên, tôi không thể để lộ ra bất cứ tâm tư gì trước mặt cô ấy, lúc này tôi mới hiểu rõ ràng rằng Lý Tân Nhị không hề đơn giản, từ ngày tôi nhìn thấy cô ấy lần đầu tiên, cô ấy đã thăm dò tôi rồi.
Lý Tân Nhị thấy tôi chết lặng nhìn cô ấy thì hơi bất ngờ: “Chị Dao, chị đừng nói với tôi là chị cảm thấy chuyện này hết sức bình thường nha.”
Tôi nhấp một ngụm cà phê, nhưng lại rất đắng nên hơi buồn nôn, tôi đặt ly xuống: “Thật ra không phải tôi cảm thấy bình thường mà vì tôi không thể lý giải được cuộc sống của mấy người.
Giống như tôi từ nhỏ đã ăn ở những quán ăn ven đường nên cảm thấy mùi vị của những món ăn vặt đó rất ngon, cho nên không thể hiểu được cuộc sống của những người nhà giàu.
Vì vậy cô nói ràng buộc là gì tôi không hiểu lắm.”
Giọng điệu của tôi đều đều, thờ ơ và tỏ vẻ không hiểu rồi tiếp tục nói: “Đương nhiên tôi cũng là thương nhân, cũng dùng thủ đoạn để kinh doanh nhưng tôi sẽ không tính kế người nhà của mình, cũng sẽ không ép buộc người khác, lại càng sẽ không làm khó người nhà của mình.”
Lời nói của tôi rất đường hoàng, cũng có ý tứ như thảo phạt trong đó.
Lý Tân Nhị kinh ngạc nhìn tôi, có vẻ như không thể bình tĩnh được.
“Tại sao phải trói buộc chứ? Chẳng phải hai người yêu nhau có thể kết hôn à? Dù sao cũng không có quan hệ huyết thống gì mà!” Tôi nhìn thẳng vào Lý Tân Nhị, lời nói của tôi cũng là một loại thăm dò và khiêu khích.