Quý Phi Lúc Nào Cũng Muốn Được Lười Biếng
Chương 1167: C1167
Khi Lạc Dạ Thần rời cung, cả người như mất hồn.
Tiểu Ngố Ngố nắm tay y, háo hức gọi.
“Cha ơi, bế.”
Lạc Dạ Thần cúi người bế cậu bé lên, đặt vào xe ngựa.
Xa phu hỏi “Vương gia muốn đi đâu?”
Bây giờ Lạc Dạ Thần không muốn đi đâu hết, y chỉ muốn về nhà bình tĩnh lại.
Nhưng Tiểu Ngố Ngố còn đang háo hức chờ cha dẫn đi chơi.
Lạc Dạ Thần không nỡ làm con trai thất vọng, chỉ đành đè nén suy nghĩ hỗn loạn trong lòng, miễn cưỡng vực dậy tinh thần.
“Đến chợ Tây.”
Xe ngựa vững vàng xuất phát đến chợ Tây.
Tiểu Ngố Ngố đang bò lổm ngổm trong xe ngựa, đồ đạc được đóng gói gọn gàng lại bị cậu bé biến thành một mớ hỗn độn.
Cậu bé thậm chí còn kéo tóc cha mình chơi đùa.
Lạc Dạ Thần cúi đầu nhìn con trai, nhưng bên tai lại văng vẳng những lời mà Lạc Thanh Hàn nói —
Trong mắt chúng ta, ông ấy là phụ thân, nhưng trong mắt ông ấy, chúng ta chỉ là con cờ.
Mắt Lạc Dạ Thần ngày càng đỏ hơn.
“Chúng ta chỉ là con cờ sao?”
Tiểu Ngố Ngố nhận ra cha sắp khóc, cậu bé vội buông tóc cha ra, sốt ruột nói “Đừng khóc, cha đừng khóc, con sai rồi.”
Nhóc sai rồi, nhóc sẽ không nắm tóc cha nữa.
Lạc Dạ Thần bế con trai lên ôm thật chặt.
Y cố kiềm nước mắt, nghiêm túc hứa.
“Con mãi mãi là bảo bối của cha, nếu sau này có ai dùng con làm con cờ, cha nhất định sẽ giúp con đánh chết hắn.”
Tiểu Ngố Ngố vung nắm đấm nhỏ “Đánh chết hắn!”
Sau đó cậu bé vội buông nắm đấm xuống, hèn nhát nói “Không được đánh nhau, mẹ sẽ tức giận.”
Lạc Dạ Thần bật cười.
……