Quan Thuật

Chương 1843: Lấy bình Mao Đài

Mà khi Diệp Phàm mới đến Chủ tịch tỉnh Chúc đã xem qua lý lịch của Diệp Phàm. Hình như mới 27 tuổi. Một đồng chí trẻ tuổi như vậy đã là Chủ tịch một thành phố cấp 3 đã, khiến cho Chủ tịch tỉnh Chúc được mở rộng tầm mắt. Khi gặp ông lại bình tĩnh như thế lại làm cho Chủ tịch tỉnh thầm ngạc nhiên đồng thời cũng lấy lại bình thường ngay.

Ban đầu nghe nói Diệp Phàm bị giao lưu đến thành phố Đông Cống. Chủ tịch tỉnh vừa xem lý lịch vừa có chút bất mãn. Cho rằng có lẽ tỉnh Nam Phúc đang bỏ gánh nặng đi. Một người trẻ tuổi như vậy sao có thể đảm đương được trọng trách Chủ tịch một thành phố cấp 3.

Chủ tịch tỉnh Chúc cho rằng Diệp Phàm chắc chắn là con cháu các gia tộc ở Bắc Kinh. Đưa đến các vùng khác đơn giản để đánh bóng tên tuổi, giả vờ giả vịt, không lâu sẽ cuốn gói chạy lấy người.

Tất nhiên, Chủ tịch tỉnh Chúc cũng sợ một người trẻ tuổi như vậy đến Đông Cống sẽ làm hỏng việc. Nhưng sau khi đọc lý lịch của Diệp Phàm xong Chủ tịch tỉnh Chúc lại tò mò về Diệp Phàm.

Bởi vì, một cậu nhóc sinh ra trong một gia đình bình thường sao có thể ngồi lên được chức Chủ tịch thành phố cấp 3, thật sự làm cho người ta khó hiểu.

- Cậu đã hiểu rõ về thành phố Đông Cống chưa?

Chủ tịch tỉnh Chúc vừa uống canh vừa nói vào việc chính.

- Cũng không hiểu biết nhiều, tuy nhiên, nếu muốn đến thành phố Đông Cống nhậm chức đương nhiên cũng phải tìm hiểu tình hình chung một chút. Bằng không, sau khi đến khó thích nghi.

Diệp Phàm nói, thái độ không kiêu ngạo cũng không siểm nịnh.

- Nói cho tôi hiểu biết của cậu xem.

Chủ tịch tỉnh Chúc nhìn chằm chằm vào Diệp Phàm có vẻ như đang thử thách.

- Thành phố Đông Cống nằm ở phía Tây nam của tỉnh Tây Lâm. Ban đầu là một bộ phận của địa khu Lang châu, tháng 4 năm 1995 chính thức thành lập Địa khu Đông Cống. thành phố Đông Cống nhìn ra hướng Đông Nam, tựa lưng hướng Tây Nam. Phía Đông Bắc giáp thành phố Lân Thủy, Bao gồm khu Đông Châu và khu Giang Xa, huyện Nam Tân, huyện Thiên Ninh, huyện Long Đình, huyện Tiền Dương, huyện Thanh Châu, trung tâm là huyện Dương Xuân.

Trong đó phía Tây Nam Bộ giáp với Việt Nam. Toàn tuyến biên giới dài hơn 400km, là tuyến biên giới trên bộ dài nhất của Tây Lâm.

Tổng diện tích 2560 km2. Có hai cảng loại 1 và 5 cảng loại hia, dân vùng biên giới chiếm 10%, dân số toàn thành phố trên dưới 282 nghìn, trong đó dân tộc Choang chiếm 80%.

Diệp Phàm nói qua, trong lòng xấu hổ.

May mắn là trước khi đến đây đã tìm hiểu qua thành phố Đông Cống. Hơn nữa đã bỏ ra mấy buổi tối mới nhớ được.

Nếu không, hôm nay có lẽ là mất mặt. Ấn tượng đầu tiên rất quan trọng, nếu hôm nay không đáp được thì trong lòng Chủ tịch tỉnh Chúc tất nhiên sẽ yếu đi. Sẽ cho rằng mình không đáng để quan tâm.

- Ừ, những việc đó là những việc một người sắp đến nhận chức Chủ tịch thành phố Đông Cống nên biết.
mà Chúc Nham Phong cho cậu. Tuy nhiên, tôi muốn cậu từ ba mươi triệu phải làm ra ba trăm triệu.

- 10 lần.

Vẻ mặt Diệp Phàm hiện lên chút chua xót. Nhìn chủ tịch tỉnh Chúc một cái nói:

- Đến sáu trăm triệu thì sao?

- Cậu có thể làm ra sáu trăm triệu sao? Chỉ cần hiện giờ cậu dám gật đầu, Chúc Nham Phong tôi sẽ cho cậu.

Chủ tịch tỉnh Chúc Nham Phong thản nhiên nhìn Diệp Phàm một cái nói.

- Thì sáu mươi triệu, không phát triển được đến sáu trăm triệu Diệp Phàm tôi sẽ cuốn gói đi.

Diệp Phàm kiên quyết gật đầu, hai mắt sáng nhìn chằm chằm Chủ tịch tỉnh Chúc, không có một tia sợ hãi.

- Ha ha… Buổi chiều đến văn phòng tôi, tôi sẽ trực tiếp ký cho cậu.

Chủ tịch tỉnh Chúc đột nhiên cười phá lên, nhìn Diệp Phàm một cái, đột nhiên gọi lớn ngoài cửa:

- Tiểu Tống, lấy bình Mao Đài.

- Chủ tịch tỉnh, có ảnh hưởng đến công việc không?

Diệp Phàm nhỏ giọng nhắc nhở một câu.

- Không sao, có khi say cũng vì công việc thôi. Huống chi, chút rượu đó không có gì.

Chủ tịch tỉnh Chúc khá vui vẻ.

Cuối cùng, hai người cùng uống. Tửu lượng của Chủ tịch tỉnh Chúc kinh người, nửa bình Mao Đài 52 độ dường như vẫn không việc gì.

Diệp Phàm thầm khâm phục. Bởi vì, Diệp Phàm đã dùng nội kình hóa tan sáu phần rượu nếu không sẽ có chút choáng váng.

Tuy nhiên, bữa cơm cũng vui vẻ.

Buổi chiều, Diệp Phàm đến phòng làm việc của Chủ tịch tỉnh Chúc đúng giờ. Chủ tịch tỉnh Chúc trực tiếp ký.