Quan Thuật

Chương 991: “Phán Nhi” không phải là tên anh được gọi

Hơn nữa, việc khai thác mỏ đồng Thanh Sơn có chút loạn, tư nhân tự làm mỏ nhỏ tương đối nhiều, chỉ chọn quặng có chất lượng tốt còn chất lượng kém một chút là bỏ đi, không những làm lãng phí nguồn tài nguyên quốc gia mà còn gây ra lãng phí rất lớn.
trên người co toát ra một vẻ quyến rũ trời sinh" có ánh mắt mê người. Trước mắt hắn như hiện ra hình ảnh Võ Hoàng Hậu trong phim Võ Tăc Thiên đang thể hiện sự dịu dàng quyến rũ trên giường nơi hậu cung.

"
Thật tiếc mìnhkhông phải Lý Trị, bằng không trong vườn đào đầy sao này mình sẽ âu yếm hay sẽ là chuyện cực kỳ lãng mạn."

Diệp phàm có những ý nghĩ xấu xa.

- Thật không? Tôi có chút sợ hãi. Người Ma Xuyên rất tức giận.

Mai Phán Nhi liếc nhìn hắn ta, có chút không hài lòng, hừm nói.

- Ha ha, tin tưởng rằng sẽ sớm thay đổi. Người Ma Xuyên ngày trước nghèo, vẫn còn lưu lại một vài tập tính xấu

Cùng với việc xây dựng quốc lộ Thiên Tường, Ma Xuyên sẽ trở thành vị trí yết hầu của 3 tỉnh, kinh tế sẽ bước vào thời kỳ phát triển nhanh.

Giàu rồi, có tiền rồi, người Ma Xuyên tiếp thu giáo dục sẽ không ít. Một Ma Xuyên mới tươi sáng, sẽ không khiến Chủ tịch Mai thất vọng.

- Tuy nhiên nếu Chủ tịch Mai thật sự lo lắng cho Thiên Kiệt thì cứ gọi về tỉnh được rồi.

Diệp Phàm nói câu này muốn nói quân cờ Mai Thiên Kiệt đã hoàn thành sứ mệnh của mình rồi, sau này còn ở lại Ma xuyên có thể sẽ gây ra phiền toái.

- Ăn cháo đá bát, không ngờ Chủ tịch Diệp lại là loại mưu mô già đời thế.

Mai Phán Nhi khinh bỉ hắn.

- Có ý gì chứ, việc này tôi đã có chút hồ đồ.

Diệp Phàm cố ý đập vào chân, giả ngốc.

- Mai Phán Nhi tôi tuy không phải là tái thế của Gia Cát Khổng Minh nhưng dự định của Chủ tịch Diệp tôi cũng đoán ra được phần nào.

Mai Phán Nhi không vừa lòng nói.

- Việc này tôi càng hồ đồ. Tôi có dự định gì đến tôi còn không rõ sao Chủ tịch Mai có thể đoán được, ha ha…Chủ tịch Mai kiếp trước không phải là thầy bói đấy chứ?

Diệp Phàm hắng giọng cười, muốn che giấu sự xấu hổ trong lòng.

- Chủ tịch Diệp, lẽ nào không phải anh đang lợi dụng Thiên Kiệt?

Mai Phán Nhi như có chút tức giận, phải làm cho dứt khoát.

- Lợi dụng, sao lại nói đến hai từ lợi dụng này?

Diệp Phàm miệng nói xong rồi giơ tay lên hất tóc, trong lòng thầm nghĩ " một cô nàng thông minh, mình suýt chút nữa bị cô ấy đoán thấy hết rồi, người phụ nữ này tuyệt đối không đơn giản chút nào".

- Mỏ đồng trấn Thanh Sơn có vấn đề, bản thân Chủ tịch Diệp có chút cố kỵ, không đành ra tay. Thiên Kiệt vẫn cho là bị anh bán rồi, ha ha ha….

Mai Phán Nhi cười, cười đến run rẩy, ánh mắt trắng dã có vẻ oán trách nhìn Diệp Phàm rồi nói:

- Nhưng, việc này coi như qua rồi, nếu như Chủ tịch Diệp còn muốn giúp đỡ tôi sẽ cho đẩy nhanh tiến trình, để tránh cho Thiên Kiệt nhà chúng tôi bị ai đó làm vật thế thân mà không biết.

- Vật thế thân, làm gì có chuyện đó, nói thật khó nghe.

Diệp Phàm gượng cười, nhưng Chủ tịch Mai có chủ ý tốt gì cũng xin nói ra để tham khảo. Tôi rất thích hợp tác cùng với những người thông minh. Thành phố Đông Hà tình Giang Đô có Công ty TNHH đồng Tinh Mậu, nói vậy chắc chắn chủ tịch Diệp muốn hỏi đến cùng.

Mai Phán Nhi tiết lộ câu đó, Diệp Phàm thật sự thấy xấu hổ trong lòng, thậm chí có thể nói là kinh ngạc.

- Lợi hại, Diệp Phàm tôi không thể không khâm phục Phán Nhi.

Diệp phàm bình tĩnh tĩnh trở lại, thản nhiên cười nói.

- Phán Nhi…..

Mai Phán Nhi sắc mặt đột nhiên ửng hồng, liếc nhìn Diệp Phàm tồi nói:

- Đừng có gọi Phán Nhi Phán Nhi, cái tên đó không phải để anh gọi.