
Phượng Hồng Vô Tâm - Tiếng Chuông Gió
Trạng Thái:
Hoàn thành
Lượt Xem:
21
Trong mùa hè năm lớp 9, tôi quyết định quay lại quê hương để xả hơi và trốn tránh. Tôi đã trải qua một năm học tập căng thẳng, nghe tin tức và kể chuyện của bạn bè về việc làm bài hay dở. Tôi lo lắng về kết quả thi tuyển và sợ không đủ điểm vào NV1. Sau hai tháng nghỉ ngơi, tôi nhận được giấy báo điểm và quyết định quay lại quê hương để chơi với bạn thân của tôi, thằng Việt. Thằng Việt là con của một gia đình có mối quan hệ mật thiết với làng tôi, và tôi đã chơi với nhau từ hồi 5 tuổi.
Khi tôi đến ga, tôi gặp chú Sĩ và thằng Việt. Thằng Việt đã lớn hơn nhiều so với tôi nhớ, và tôi không thể ngờ được. Chúng tôi chơi và ôn lại truyện cũ, và tôi mới để ý đến gia đình chú Sĩ có tới 4 người. Tôi nhìn thấy cô bé tóc dài ngang lưng, da trắng nõn, hai má bầu bầu, mũi cao, cặp mắt long lanh, run run như sợ sệt điều gì đó. Một gương mặt thanh tú, nhẹ nhàng như gợn mây trên nền trời thu. Tôi nghiêm chỉnh chào lại, cười hoà nhã hết mức, và chúng tôi cùng lên xe để về làng chơi. Cái nhà chú Sĩ xây ở dưới quê đã khá lâu không có ai quét dọn, giờ phải vào xem lại. Cùng với thằng Việt, chúng tôi sẽ trải qua những ngày hè thú vị và đáng nhớ.
Danh sách chương
Chương 21: Chương 21
Chương 22: Chương 22
Chương 23: Chương 23
Chương 24: Chương 24
Chương 25: Chương 25
Chương 26: Chương 26
Chương 27: Chương 27
Chương 28: Chương 28
Chương 29: Chương 29
Chương 30: Chương 30
Chương 31: Chương 31
Chương 32: Chương 32
Chương 33: Chương 33
Chương 34: Chương 34
Chương 35: Chương 35
Chương 36: Chương 36
Chương 37: Chương 37
Chương 38: Chương 38
Chương 39: Chương 39
Chương 40: Chương 40