Ông Xã, Đói Bụng, Đói Bụng, Cơm Cơm

Chương 106: Chương 106


"Đi bao lâu cơ?"
Tề Trừng nhớ ra ông xã ra nước ngoài là có công việc...!là về trí tuệ nhân tạo gì đó.

Cậu có hơi muốn đi cùng, nhưng lại sợ mình làm chậm trễ công việc của anh, hơn nữa cậu đi cũng chẳng có tác dụng gì.

Với lại Phạn Phạn thì làm sao bây giờ?
Thế nên cậu nhất thời do dự.
Bạch Tông Ân ôm thiếu niên vào lòng, nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc của cậu rồi nói: "Anh đi để xem công việc có thuận lợi hay không mà thôi, khoảng chừng một tuần." Anh nhìn biểu cảm từ hưng phấn biến thành do dự của thiếu niên, nói tiếp: "Vốn dĩ anh định qua đó một mình, xử lý mọi việc nhanh chóng rồi về sớm một chút, nhưng nghe em nói những điều này, nghe em nói muốn qua đó với anh, anh lại không nỡ nữa."
Tề Trừng vui vẻ lên.
"Anh với Trừng Trừng chưa bao giờ cách xa nhau lâu như vậy cả." Bạch Tông Ân ôm người trong lòng, đây là người quan trọng nhất đối với anh trên thế giới này.
Hai cánh tay Tề Trừng choàng lấy cổ ông xã, làm nũng ưm hai tiếng rồi nói: "Em sẽ nhớ ông xã lắm, anh phải chú ý an toàn vào đó, nếu là công việc thì em sẽ không đi đâu.

Nếu hai bọn mình đều đi hết thì Phạn Phạn sẽ khóc mất, thằng bé ngốc như vậy, không phải là một bé cưng thiên tài..."
Bạch Tông Ân bật cười, thiếu niên vẫn nuối tiếc bản thân không ôm bầu chạy nên Phạn Phạn mới ngốc nghếch đây mà.
May là Phạn Phạn không có ở đây, nếu không nhóc con lại giận dữ đập cánh tay phành phạch mất thôi.
"Con trai chúng ta không ngốc, con giống Trừng Trừng, rất thông minh."
Tề Trừng cười ha ha: "Ông xã, bây giờ anh ụp cho em cái filter dày như vậy rồi đó hả!" Lại còn ngây ngô cười vui vẻ.
Hai giây sau, cậu lại cúi đầu, sau đó ngửa mặt lên hôn ông xã, nhỏ giọng rầm rì: "Em sẽ nhớ anh lắm.

Ông xã phải cẩn thận nhé, không được làm việc quá sức đâu, sẽ mệt cho thân thể lắm, phải ăn cơm đúng giờ vào, đừng có mà bận việc rồi lại bỏ bữa."
Thời gian trước, khi ông xã bận quá nhiều việc, hễ cứ không có mặt cậu ở đó là anh lại bỏ bữa.