Ông Bố Tỷ Phú Và Quý Tử Thiên Tài

Chương 182: Mặt hình trái tim

Kinh tế khó khăn, admin bán thêm máy cạo râu Yandou chính hãng , bạn nào yêu thích website nhớ đặt mua giúp admin, hàng siêu bền siêu rẻ chỉ 79K/1SP (Miễn phí giao hàng Free Extra), tặng bố, chồng, ny thì quá tốt. Thanks cả nhà. Xem ngay
**********

Truyện88.net trang web cập nhật nhanh nhất



Tô Mạnh nhìn vào màn hình điện thoại của mình: “Bạn gái của chủ tịch Thẩm Dục An - Tô Manh”, “Chủ tịch Thẩm Dục An trúng tiếng sét ái tình”, “Dính ngay phát đầu tiên”. Năm từ khóa hot nhất đều liên quan đến Thẩm Dục An và càn quét bảng xếp hạng tìm kiếm trên Weibo.

Tô Manh bấm vào những từ khóa đó xem thử, không ngờ rằng bài hot nhất là một bài viết ngắn khoảng ba trăm từ.

Cũng không biết người nào trong công ty đã đem chuyện ngày hôm qua cô kể đi kể lại cho giới truyền thông nghe mà giới truyền thông đã viết thành một bài viết như thế này, nội dung được viết một cách rất chi tiết. “...Thẩm Dục An và Tô Manh đã trúng tiếng sét ái tình của nhau, cùng đi du lịch ở Paris và đã có một đêm tuyệt vời ở một khách sạn tại Paris."

Những bình luận phía dưới đều bày tỏ sự thích thú. “Đây có thể coi là bài viết kể lại chân thực việc chủ tịch bá đạo yêu tôi, sau này tôi sẽ không bao giờ nói tác giả văn học mạng xàm xí nữa.” “Trời ạ, họ lại dụ tui yêu đương nữa! Nhưng nếu như người kết hôn là Thẩm Dục An thì tui đồng ý ngay!”

Có điều, trong đó cũng có một số lời bình luận không tốt. “Ồ, thế chẳng phải là nhờ con mới với cao được sao, thế mà bảo là quang minh chính đại. “Xem lại câu ăn cơm trước kẻng nhé. “Người giàu nhất Trung Quốc cũng chơi gái hư sao, thật mất mặt"

Hai từ gái hư đó khiến cho Tô Manh hết sức tức giận.

Tô Manh xem tiếp các trang khác, thậm chí còn có trang web đã dựa vào nội dung ngắn ngủi đó viết thành một câu chuyện dài đến mấy ngàn từ, nhân vật chính không ai khác chính là Thẩm Dục An và Tô Manh.

Họ kể lại câu chuyện tình yêu của hai người một cách rất chi tiết.

Tô Mạnh cảm thấy khuôn mặt mình nóng bừng, nhét điện thoại vào tay của Tiểu Vân rồi đi vào phòng làm việc với vẻ hoang mang.

Trương Tiểu Vân còn hét lên sau lưng Tô Manh: “Thiết kế Tô, em ủng hộ chị”

Vào đến phòng làm việc, Tô Manh dựa lưng vào cửa, một lúc sau cô mới bình tĩnh lại.

Cô cảm thấy như con khi bị mọi người soi mói, theo dõi. Truyện88.net trang web cập nhật nhanh nhất

Mọi lời nói cử chỉ của cô đều bị mọi người chú ý, sau đó đăng lên mạng để bàn dân thiên hạ lên phán xét.

Cảm giác này thật đáng sợ!

Đây gọi là cái giá của người nổi tiếng sao?

Dường như cô không chịu nổi nữa rồi.

Nghĩ đến việc có thể đang có rất nhiều người ở nơi nào đó mà cô không nghe thấy được đang lăng mạ cô, chửi cô là gái hư, thì trong lòng cảm thấy lo lắng ngồi không yên.

Tô Manh lo lắng cắn ngón tay, cứ đi đi lại lại trong phòng.

Suy nghĩ một hồi, cô quyết định đăng nhập vào tài khoản Weibo và các tài khoản mạng xã hội khác của mình.

Cũng không biết ai đã tiết lộ tài khoản Weibo của cô mà tin nhắn gửi đến rất nhiều, đến nỗi khiến cho điện thoại của cô bị đơ luôn.

Cô phải khởi động lại máy, sau đó mở tin nhắn ra xem, hàng loạt tin nhắn thô tục choán hết cả màn hình.

Có người chửi cô là gái điểm xảo quyệt.

Có người nói cô trèo cao như vậy thì sẽ chết cả nhà cô.

Thậm chí còn có người còn gửi cho cô một bức ảnh vòng hoa đen trắng.

Cũng may mà Weibo đã chặn rất nhiều từ tục tĩu nên giao diện tin nhắn hiện một rừng ** như thế này, nếu không cô thực sự sẽ không chịu được nổi.

Nhưng những tin nhắn này đã đủ khiến cho cô khó chịu.

Tin nhắn ở bên WeChat cũng tương tự như vậy.

Cô nhìn lướt qua, hầu như đều là tin nhắn chửi mắng cô.

Những từ ngữ chối tại như gái hư, đồ giả nai cứ xoay mòng mòng trong đầu cô, khiến mắt cô phải đỏ hoe.

Ngay lúc đó điện thoại của cô bỗng reo lên, người gọi đến chính là Thẩm Dục An.

Tô Mạnh nhìn chiếc điện thoại đang rung trong tay, do dự một lúc rồi mới bắt máy: "Alo?”

Thẩm Dục An vừa nghe thấy giọng của Tô Mạnh thì cảm thấy có gì đó bất thường, anh liền để những lời muốn nói qua một bên, hỏi cô: “Em sao vậy?”

Tô Mạnh cảm thấy tức điền với những lời xỉ vả của cộng đồng mạng, nhưng nếu nói ra việc này thì thực sự rất mất mặt.

Anh ngồi trên giường bệnh, nhẹ nhàng hỏi: “Có chuyện gì vậy?”

Giọng nói nhẹ nhàng đó truyền qua điện thoại càng mê người hơn, khiến cho Tô Mạnh không kiềm chế được cảm xúc.

Nước mắt cô bắt đầu tuôn ra.

Tô Mạnh vừa khóc vừa nói: “Anh có thể giúp tôi gỡ từ khóa tìm kiếm trên Weibo không?”

Thẩm Dục An liền trả lời ngay: “Đương nhiên là được.

Anh cảm thấy mình thật đãng trí, sao lại quên nhắc nhở người của phòng quan hệ công chúng theo dõi những bài viết trên Weibo chứ.

Bản thân anh thường xuyên xuất hiện trên các bảng tin, hơn nữa anh cũng thuộc dạng tinh thần thép nên không bao giờ để ý đến những lời bịa đặt đó.

Nhưng Tô Mạnh thì lại khác.

Cô là một người bình thường, chưa bao giờ trải qua việc bị mọi người đem ra mổ xẻ bàn tán như thế này. “Bây giờ em mở máy tính lên, trong vòng mười phút, tất cả các bài viết bình luận liên quan đến em sẽ bị xóa toàn bộ."

Thẩm Dục An nói xong câu đó vẫn không cúp máy.

Anh không tắt máy với Tô Mạnh mà mượn điện thoại của của trợ lý Tiểu Lí gọi điện cho trưởng phòng phòng quan hệ công chúng, lạnh lùng nói: “Trong vòng mười phút, tôi không muốn thấy bất kì bài viết nào liên quan đến Tô Mạnh trên mạng nữa, nếu có người đăng tiếp cử kiện cho tôi!”

Tô Manh mở giao diện Weibo và cài chế độ làm mới trang chủ theo thời gian đã định.

Quả nhiên mười phút sau, trên thanh tìm kiếm không còn thấy tên của cô nữa, những bài viết liên quan đến cô cũng biến mất tăm.

Thậm chí mấy nghìn tin nhắn được gửi đến trong hộp tin nhắn của cô cũng bị xóa sạch không còn dấu vết.

Không đúng, còn sót lại một tin nhắn.

Người gửi đến là chủ tịch công ty kỹ thuật Hướng Dương Thẩm Dục An.

Cô di chuột mở ra xem, nội dung chỉ vỏn vẹn một hình trái tim.

Một trái tim màu đỏ.

Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại Truyện88.net