Ngôi Sao Hi Vọng
Chương 115: Bất Kể Điều Gì, Cũng Cần Có Người Đi Tiên Phong
Chương 115: Bất Kể Điều Gì, Cũng Cần Có Người Đi Tiên Phong
"Bất kể điều gì, cũng cần phải có người đi tiên phong
Thế nhưng, tiên phong của chúng ta nay chỉ mới 16 tuổi, thiết nghĩ, đặt niềm hi vọng của bóng đá nước nhà lên vai của một cậu bé như vậy, liệu có phải là sự thất bại của chúng ta hay không?"
Ông Hiến, Tổng giám đốc đài truyền hình Quốc gia, xoa xoa hai mắt, trong đầu hồi tưởng lại những gì mình vừa xem được.
Là một người làm báo thâm niên, giữ chức Tổng giám đốc của đài truyền hình Quốc gia, nơi phát lên tư tưởng và đường lối của nhà nước, mỗi một bài đăng, mỗi một câu nói, đều có sức ảnh hưởng vô cùng to lớn. Do đó, với một vấn đề quan trọng liên quan đến sự phát triển của thể thao nước nhà, còn được sự quan tâm của cả Bộ Văn Hoá - Thể Thao và Du Lịch, kể cả Thủ tướng cũng đã từng gọi điện để hỏi thăm, thì việc tổng duyệt cuối cùng chỉ có thể do ông xử lý.
Nhìn trước mặt mình, Long Vũ hai mắt đỏ thấm, có vẻ đã thức khuya khá nhiều để hoàn thành bài tư liệu này, ngữ khí ông có phần nhẹ nhàng, ông hỏi nhỏ :"Vũ à, cậu nghĩ những gì cậu nói trong đây, có ổn chứ?", vừa nói, ánh mắt ông nhìn chằm chằm vào Long Vũ như có thâm ý.
Long Vũ cũng không sợ hãi, mà đối mặt với thủ trưởng của mình, im lặng một chút, rồi nói một cách kiên quyết :"Đúng vậy, trong đây có một số vấn đề, tôi nói có phần quá thẳng thắn. Nhưng có lẽ, đây mới là cái chúng ta đang cần. Bóng đá Việt Nam cần một liều thuốc mạnh, để có thể vực dậy được sức sống của người hâm mộ. Nhiệm vụ của tôi, là đưa tin một cách chân thực nhất, chính xác nhất, còn những thứ khác, có lẽ tôi không chú ý được nhiều như thế", anh không sợ hãi, mà nhìn thẳng vào mắt của ông Hiến, rõ ràng cho thấy sự lựa chọn của mình.
Ông Hiến không nói gì, ánh mắt dời khỏi Long Vũ, nhìn sâu xa. Rồi ông đeo lại kính, gọi điện cho ban biên tập :"Alo, tôi Hiển đây, anh em sắp xếp cho bài tư liệu về Nguyễn Thanh Tùng của Long Vũ vào thời gian trước khi trận đấu đầu tiên chúng ta tiếp sóng ở giải hạng Nhất Bồ Đào Nha, báo cho đám nhóc bình luận viên phân tích kĩ thông tin và đưa đến cho khán giả một cách chính xác nhất."
Long Vũ đứng một bên mừng như điên. Có trời mới biết, sau khi thực hiện xong bài tư liệu này, anh thấp thỏm chờ đợi giây phút này ra sao. Bây giờ thì tốt rồi, công sức bấy lâu nay đã được đến đáp xứng đáng. Long Vũ vui đến phát khóc, cuống quýt cúi đầu cám ơn thủ trưởng của mình. Ông Hiến cười cười khoát tay, nói nhỏ :"Tốt lắm, cứ giữ vững như vậy, chúng ta là nhà báo, phải có đạo đức nghề nghiệp, phải đưa đến cho khán giả sự thật, không được che che lấp lấp. Những vấn đề khác, cậu không cần quan tâm", nói rồi, ông ra hiệu cho Long Vũ rời khỏi phòng.
Đứng cuối hành lang, Quang Minh đang đi qua đi lại, tâm trạng vô cùng lo lắng. Đã gần môt jgiờ từ lúc Long Vũ vào phòng Tổng giám đốc, nhưng không hề có bất kì dấu hiệu gì cho thấy vấn đề đã được giải quyết, làm cho anh ở ngoài đây vô cùng khó chịu. Khi thấy dáng vẻ sung sướng của Long Vũ bước ra từ trong phòng, tâm trạng cưa Quang Mĩnh cũng hồ hởi không kém. Rõ ràng, Long Vũ đã viết sẵn hai chữ "Thành Công" lên trán rồi, còn cần gì mà phải hỏi lại chứ.
Ngay vào buổi tối hôm ấy, bản tin thời sự 19:00 phát sóng trên toàn quốc, thông báo về một thông tin vô cùng phấn khởi: trận đấu đầu tiên phát sóng của giải hạng Nhất Bồ Đào Nha giữa Belenenses B và GD Chaves sẽ được tiếp sóng trực tiếp trên kênh thể thao của đài vào lúc 10 giờ đêm của ngày hôm sau. Bên cạnh đó, Đài còn cung cấp cho mọi người một bộ phim tài liệu gần 30 phút, nói về hành trình cảu Nguyễn Thanh Tùng ở xứ người, trước khi trận đấu bắt đầu. Điều này khiến cho những người hâm mộ lại càng thêm phấn khích. Họ đã quá mệt mọi với những thông tin nhỏ giọt từ của đội nhóm ở Việt Nam, vô cùng chờ mong có thể hiểu rõ thêm về hành trình mà ngôi sao hi vọng của cả nền bóng đá Việt Nam đã trải qua.
"Anh ơi, vào xem cái này nè", tiếng gọi vang vọng cả nhà của mẹ Tùng đánh thức sự đăm chiêu của ba cậu.
"Có chuyện gì mà la toáng lên thế?" Ba Tùng chậm rì rì từ ngoài đi vào, nhìn hình ảnh trên màn hình, sau đó ánh mắt không rời khỏi được thông tin có trên màn ảnh
Mẹ cậu thì vui vẻ cười lớn, nói to :"Lúc trước nói ông tìm cách cho tôi xem con trai thi đấu, ông cứ nhất quyết nói là không tìm ra. Lần này thì tốt rồi, con tôi còn lên cả đài Quốc Gia nữa đó", vừa nói, nước mắt của mẹ chảy dài, trong lòng vô cùng chua xót. Đã hơn một năm nay, bà chỉ được gặp cậu trong mơ, thỉnh thoảng chỉ được nói chuyện với cậu qua điện thoại, hiếm lắm thì gặp được hình ảnh của cậu trong màn hình mà thôi.
Ba cậu cũng vui vẻ ra mặt, liên lạc đến khắp xóm làng, thông báo cho mọi người biết tin mà theo dõi. Từ lúc hay được rằng, cái tên làm mưa làm gió bấy lâu nay xuất thân từ gia đình làm rẫy nhỏ bé này, mọi người đều vô cùng kinh ngạc, sau đó là hiếu kì hỏi thăm. Ba mẹ cậu đã có một thời gian phải ứng phó một cách mệt mỏi nhưng đầy kiêu hãnh, vì bản thân mình đã sinh ra được một người con tốt. Ngay cả Tùng cũng dở khóc dở cười khi biết bây giờ mình đã trở thành danh nhân không hơn không kém. Đúng là trớ trêu mà.
Chaves, Bồ Đào Nha
Là một huyện nhỏ nằm ở phía Bắc Bồ Đào Nha, với dân số chỉ hơn 30.000 người, nơi đây tràn ngập những kiến trúc La Mã cổ đại, nơi in dấu lịch sử và văn hóa. Con người ở đây vô cùng thân thiện và vui vẻ.
Thế nhưng, trái ngược với tính cách thân thiện của người dân nơi đây, câu lạc bộ GD Chaves lại có một lối đá vô cùng cường hãn, đầy tính xâm lược, thô bạo và mạnh mẽ. Đó cũng là lý do, dù đội hình không quá mạnh mẽ, nhưng GD Chaves lại luôn đảm bảo được vị trí tại giải hạng Nhất.
Trước trận đấu quan trọng cùng Belenenses B tại vòng 18, hiếm khi thấy huấn luyện viên Antonio Caldas căng thẳng đến như vậy. Ông liên tục quát tháo đám cầu thủ, khiến không khí luyện tập vô cùng kiềm chế.
Trợ lý huấn luyện viên Antonio Borges thấy vậy, lôi kéo vị thủ trưởng của mình sang một bên, lắc đầu nói :"Thôi nào, Caldas, ông có vẻ căng thẳng quá rồi đó."
Caldas hít sâu một hơi, cười gượng nói :"Có lẽ vậy, Belenenses B gây áp lực lớn với tôi quá. Tình cảnh của chúng ta hiện nay không tốt chút nào. Ông tưởng vị trí cuối bảng xếp hạng dễ dàng lắm hay sao?"
Borges lắc lắc đầu nói :"Dù sao, có tệ hơn nữa cũng không tệ hơn lúc này là bao. Ông căng thẳng quá, đám cầu thủ cũng không thả lỏng được. Đám nhóc này ông không hiểu sao, càng ép bọn chúng, bọn chúng lại càng lúng túng hơn"
Caldas liếc nhìn đám cầu thủ, gương mặt đứa nào cũng khá sầu thảm. Vị trí cuối bảng xếp hạng thật sự gây áp lực quá lớn lên đám cầu thủ, khiến cho đứa nào cũng mơ hồ về tương lai của mình. Nếu giáng cấp đến giải hạng Nhì, không những lương bổng chắc chắn sẽ giảm xuống đáng kể, còn có tương lai vô cùng mơ hồ, thậm chí còn bị bán đổ bán tháo để thu hồi một ít tài chính để duy trì cho câu lạc bộ. Bởi vậy, dù đã cố gắng vực dậy tinh thần, nhưng đám cầu thủ GD Chaves vẫn không có gì chuyển biến đáng kể.
Thiên thu, vạn cổ, sách ghi tên.
Triệu hoán kỳ tài, vượt giới lên.
Nhiệt huyết dâng trào, Thiên Mệnh Chiến.
Quần long hội tụ, mấy ai quên?
"Bất kể điều gì, cũng cần phải có người đi tiên phong
Thế nhưng, tiên phong của chúng ta nay chỉ mới 16 tuổi, thiết nghĩ, đặt niềm hi vọng của bóng đá nước nhà lên vai của một cậu bé như vậy, liệu có phải là sự thất bại của chúng ta hay không?"
Ông Hiến, Tổng giám đốc đài truyền hình Quốc gia, xoa xoa hai mắt, trong đầu hồi tưởng lại những gì mình vừa xem được.
Là một người làm báo thâm niên, giữ chức Tổng giám đốc của đài truyền hình Quốc gia, nơi phát lên tư tưởng và đường lối của nhà nước, mỗi một bài đăng, mỗi một câu nói, đều có sức ảnh hưởng vô cùng to lớn. Do đó, với một vấn đề quan trọng liên quan đến sự phát triển của thể thao nước nhà, còn được sự quan tâm của cả Bộ Văn Hoá - Thể Thao và Du Lịch, kể cả Thủ tướng cũng đã từng gọi điện để hỏi thăm, thì việc tổng duyệt cuối cùng chỉ có thể do ông xử lý.
Nhìn trước mặt mình, Long Vũ hai mắt đỏ thấm, có vẻ đã thức khuya khá nhiều để hoàn thành bài tư liệu này, ngữ khí ông có phần nhẹ nhàng, ông hỏi nhỏ :"Vũ à, cậu nghĩ những gì cậu nói trong đây, có ổn chứ?", vừa nói, ánh mắt ông nhìn chằm chằm vào Long Vũ như có thâm ý.
Long Vũ cũng không sợ hãi, mà đối mặt với thủ trưởng của mình, im lặng một chút, rồi nói một cách kiên quyết :"Đúng vậy, trong đây có một số vấn đề, tôi nói có phần quá thẳng thắn. Nhưng có lẽ, đây mới là cái chúng ta đang cần. Bóng đá Việt Nam cần một liều thuốc mạnh, để có thể vực dậy được sức sống của người hâm mộ. Nhiệm vụ của tôi, là đưa tin một cách chân thực nhất, chính xác nhất, còn những thứ khác, có lẽ tôi không chú ý được nhiều như thế", anh không sợ hãi, mà nhìn thẳng vào mắt của ông Hiến, rõ ràng cho thấy sự lựa chọn của mình.
Ông Hiến không nói gì, ánh mắt dời khỏi Long Vũ, nhìn sâu xa. Rồi ông đeo lại kính, gọi điện cho ban biên tập :"Alo, tôi Hiển đây, anh em sắp xếp cho bài tư liệu về Nguyễn Thanh Tùng của Long Vũ vào thời gian trước khi trận đấu đầu tiên chúng ta tiếp sóng ở giải hạng Nhất Bồ Đào Nha, báo cho đám nhóc bình luận viên phân tích kĩ thông tin và đưa đến cho khán giả một cách chính xác nhất."
Long Vũ đứng một bên mừng như điên. Có trời mới biết, sau khi thực hiện xong bài tư liệu này, anh thấp thỏm chờ đợi giây phút này ra sao. Bây giờ thì tốt rồi, công sức bấy lâu nay đã được đến đáp xứng đáng. Long Vũ vui đến phát khóc, cuống quýt cúi đầu cám ơn thủ trưởng của mình. Ông Hiến cười cười khoát tay, nói nhỏ :"Tốt lắm, cứ giữ vững như vậy, chúng ta là nhà báo, phải có đạo đức nghề nghiệp, phải đưa đến cho khán giả sự thật, không được che che lấp lấp. Những vấn đề khác, cậu không cần quan tâm", nói rồi, ông ra hiệu cho Long Vũ rời khỏi phòng.
Đứng cuối hành lang, Quang Minh đang đi qua đi lại, tâm trạng vô cùng lo lắng. Đã gần môt jgiờ từ lúc Long Vũ vào phòng Tổng giám đốc, nhưng không hề có bất kì dấu hiệu gì cho thấy vấn đề đã được giải quyết, làm cho anh ở ngoài đây vô cùng khó chịu. Khi thấy dáng vẻ sung sướng của Long Vũ bước ra từ trong phòng, tâm trạng cưa Quang Mĩnh cũng hồ hởi không kém. Rõ ràng, Long Vũ đã viết sẵn hai chữ "Thành Công" lên trán rồi, còn cần gì mà phải hỏi lại chứ.
Ngay vào buổi tối hôm ấy, bản tin thời sự 19:00 phát sóng trên toàn quốc, thông báo về một thông tin vô cùng phấn khởi: trận đấu đầu tiên phát sóng của giải hạng Nhất Bồ Đào Nha giữa Belenenses B và GD Chaves sẽ được tiếp sóng trực tiếp trên kênh thể thao của đài vào lúc 10 giờ đêm của ngày hôm sau. Bên cạnh đó, Đài còn cung cấp cho mọi người một bộ phim tài liệu gần 30 phút, nói về hành trình cảu Nguyễn Thanh Tùng ở xứ người, trước khi trận đấu bắt đầu. Điều này khiến cho những người hâm mộ lại càng thêm phấn khích. Họ đã quá mệt mọi với những thông tin nhỏ giọt từ của đội nhóm ở Việt Nam, vô cùng chờ mong có thể hiểu rõ thêm về hành trình mà ngôi sao hi vọng của cả nền bóng đá Việt Nam đã trải qua.
"Anh ơi, vào xem cái này nè", tiếng gọi vang vọng cả nhà của mẹ Tùng đánh thức sự đăm chiêu của ba cậu.
"Có chuyện gì mà la toáng lên thế?" Ba Tùng chậm rì rì từ ngoài đi vào, nhìn hình ảnh trên màn hình, sau đó ánh mắt không rời khỏi được thông tin có trên màn ảnh
Mẹ cậu thì vui vẻ cười lớn, nói to :"Lúc trước nói ông tìm cách cho tôi xem con trai thi đấu, ông cứ nhất quyết nói là không tìm ra. Lần này thì tốt rồi, con tôi còn lên cả đài Quốc Gia nữa đó", vừa nói, nước mắt của mẹ chảy dài, trong lòng vô cùng chua xót. Đã hơn một năm nay, bà chỉ được gặp cậu trong mơ, thỉnh thoảng chỉ được nói chuyện với cậu qua điện thoại, hiếm lắm thì gặp được hình ảnh của cậu trong màn hình mà thôi.
Ba cậu cũng vui vẻ ra mặt, liên lạc đến khắp xóm làng, thông báo cho mọi người biết tin mà theo dõi. Từ lúc hay được rằng, cái tên làm mưa làm gió bấy lâu nay xuất thân từ gia đình làm rẫy nhỏ bé này, mọi người đều vô cùng kinh ngạc, sau đó là hiếu kì hỏi thăm. Ba mẹ cậu đã có một thời gian phải ứng phó một cách mệt mỏi nhưng đầy kiêu hãnh, vì bản thân mình đã sinh ra được một người con tốt. Ngay cả Tùng cũng dở khóc dở cười khi biết bây giờ mình đã trở thành danh nhân không hơn không kém. Đúng là trớ trêu mà.
Chaves, Bồ Đào Nha
Là một huyện nhỏ nằm ở phía Bắc Bồ Đào Nha, với dân số chỉ hơn 30.000 người, nơi đây tràn ngập những kiến trúc La Mã cổ đại, nơi in dấu lịch sử và văn hóa. Con người ở đây vô cùng thân thiện và vui vẻ.
Thế nhưng, trái ngược với tính cách thân thiện của người dân nơi đây, câu lạc bộ GD Chaves lại có một lối đá vô cùng cường hãn, đầy tính xâm lược, thô bạo và mạnh mẽ. Đó cũng là lý do, dù đội hình không quá mạnh mẽ, nhưng GD Chaves lại luôn đảm bảo được vị trí tại giải hạng Nhất.
Trước trận đấu quan trọng cùng Belenenses B tại vòng 18, hiếm khi thấy huấn luyện viên Antonio Caldas căng thẳng đến như vậy. Ông liên tục quát tháo đám cầu thủ, khiến không khí luyện tập vô cùng kiềm chế.
Trợ lý huấn luyện viên Antonio Borges thấy vậy, lôi kéo vị thủ trưởng của mình sang một bên, lắc đầu nói :"Thôi nào, Caldas, ông có vẻ căng thẳng quá rồi đó."
Caldas hít sâu một hơi, cười gượng nói :"Có lẽ vậy, Belenenses B gây áp lực lớn với tôi quá. Tình cảnh của chúng ta hiện nay không tốt chút nào. Ông tưởng vị trí cuối bảng xếp hạng dễ dàng lắm hay sao?"
Borges lắc lắc đầu nói :"Dù sao, có tệ hơn nữa cũng không tệ hơn lúc này là bao. Ông căng thẳng quá, đám cầu thủ cũng không thả lỏng được. Đám nhóc này ông không hiểu sao, càng ép bọn chúng, bọn chúng lại càng lúng túng hơn"
Caldas liếc nhìn đám cầu thủ, gương mặt đứa nào cũng khá sầu thảm. Vị trí cuối bảng xếp hạng thật sự gây áp lực quá lớn lên đám cầu thủ, khiến cho đứa nào cũng mơ hồ về tương lai của mình. Nếu giáng cấp đến giải hạng Nhì, không những lương bổng chắc chắn sẽ giảm xuống đáng kể, còn có tương lai vô cùng mơ hồ, thậm chí còn bị bán đổ bán tháo để thu hồi một ít tài chính để duy trì cho câu lạc bộ. Bởi vậy, dù đã cố gắng vực dậy tinh thần, nhưng đám cầu thủ GD Chaves vẫn không có gì chuyển biến đáng kể.
Thiên thu, vạn cổ, sách ghi tên.
Triệu hoán kỳ tài, vượt giới lên.
Nhiệt huyết dâng trào, Thiên Mệnh Chiến.
Quần long hội tụ, mấy ai quên?