Mỗi Lần Ghi Bàn Đều Vì Em

Chương 70

Video do nhóm Thẩm Kha biên tập đã được ra mắt sau hai giờ đăng kí, mặc dù chỉ dài vỏn vẹn 5 phút nhưng cũng đưa lượt view trên youtube lên một tầm cao mới, những bình luận hot về chàng trai khôi ngô tuấn tú được đẩy lên top. Đồng thời những tờ báo bóng đá khác cũng xin phép được phát hành lại video của Football. Từ phố lớn đến hẻm nhỏ, không ai là không biết đến ngôi sao mới nổi Carlos.

Khi thấy cậu bình thản nói đến 4 chữ “giây phút tăm tối”, quá khứ của cậu lại bị đào bới thêm một lần nữa. Tuy chỉ là một đứa trẻ cô độc và không hòa đồng đến từ cô nhi viện ở Barcelona nhưng cuối cùng cậu lại chính là người bước lên bục cao nhất của Champion League. Bây giờ cậu mới 18 tuổi….Trong khi các đồng đội cùng trang lứa đang chật vật tìm cách đột phá thì cậu đã có cup La Liga và Champion League trong tay.

Thời báo “New York” đã in lại đoạn cuối cùng của đặc san [*] “Football”, sau nhiều cố gắng, cuối cùng họ cũng đã cử được người đến Tây Ban Nha để phỏng vấn Reixach – Giám đốc Trung tâm huấn luyện cầu thủ trẻ La Masia và mẹ Rosa.



“Carlos là một đứa trẻ yêu bóng đá và biết phấn đấu, năm đó nó thường tập đá bóng ở sân nhỏ trong khuôn viên cô nhi viện, may là chúa trời đã phù hộ, năm nay cô nhi viện tu sửa lại, nó cũng đến quyên tặng một số tiền lớn, người ta nói đó chính là tiền lương của thằng bé.”

Mấy năm gần đây mẹ Rosa đã già đi nhiều, mắt cũng mờ hơn trước, cô nhi viện cũng đã được giao cho tu sĩ mới hỗ trợ quản lí. Lúc đến đây, phóng viên đã thấy bà ngồi một mình ở nhà thờ, khi anh ta báo tin Carlos đã đoạt chức vô địch, nữ tu sĩ già liền rơi nước mắt.

Nữ tu sĩ bỗng ngây người khi phóng viên hỏi về Tô Thanh Gia, tuy nhiên bà đã lập tức nhớ ra ngay sau đó: “Ý cậu là cô gái đến từ Trung Quốc? Cô bé đó tên Bella, xinh đẹp tựa thiên sứ, nụ cười ấm áp như ánh trăng dịu dàng ở Địa Trung Hải.” Phóng viên muốn biết được chi tiết nhưng mẹ Rosa đã xua tay từ chối trả lời, tiếp đó bà nhìn về phía bức tượng điêu khắc trên tường rồi làm dấu trước ngực, “Mong chúa phù hộ cho hai đứa trẻ, xin hãy ban cho chúng những điều tốt đẹp nhất.”

Phóng viên không tiếp tục hỏi nữa mà đứng lên dẫn bà quay trở về cô nhi viện, sau đó xin phép được chụp vài tấm ảnh ở sân bóng.

Anh ta tạm biệt nữ tu sĩ rồi đến La Masia để gặp Reixach. Reixach đã nghỉ việc ở La Masia ngay sau khi Carlos rời đi, bây giờ ông đang làm huấn luyện viên cho một trường tiểu học ở Tây Ban Nha. Nhờ có mối quan hệ đã gây dựng suốt nhiều năm, ông thường xuyên nhờ huấn luyện viên ở La Masia đến đây giảng dạy và cung cấp cho La Masia những hạt giống tốt nhất.

Reixach vô cùng hài lòng với cuộc sống hiện tại của mình. Khi còn trẻ, ông cũng đã cống hiến hết nhiệt huyết và sức khỏe cho sự nghiệp, ngày ngày mặc vest đến văn phòng làm việc, chữ kí của ông giữ vai trò quyết định đến tương lai của các cầu thủ trẻ.

Ông đang đứng dưới nắng mai dạy thể dục ở sân trường. Mặc dù không còn giữ vai trò chủ quản nhưng ông vẫn rất được lòng học sinh nhờ có đôi mắt vô cùng sáng suốt và hiểu thấu lòng người. Phóng viên đã tranh thủ giờ giải lao để phỏng vấn nên Reixach rất ngạc nhiên.

Hiện giờ Carlos chính là niềm tự hào của tất cả người dân Barcelona. Mỗi lần nhận phỏng vấn, Rijkaard đều tiết lộ vài chuyện thú vị trong lúc tập luyện của Carlos cho giới truyền thông, ví dụ như cậu rất thích ăn kẹo que, tình cảm của cậu và bạn gái rất thắm thiết. Ngoài ra cũng có tin đồn Liên đoàn bóng đá quốc gia đang ngỏ ý muốn gọi Carlos lên đội tuyển quốc gia.

Phóng viên đã hỏi Reixach rằng tại sao năm ấy ông lại đoán được thiếu niên này có thiên phú đá bóng, đồng thời cũng hỏi tại sao mọi người không tán thành mà ông vẫn nhận cậu vào lò đào tạo trẻ.

Reixach uống một ngụm nước, sau đó lắc đầu nói: “Cậu đã xem qua bài báo và đoạn video mới nhất do báo Trung Quốc đăng chưa?”

Phóng viên gật đầu, Reixach nhìn những học sinh đang đá bóng trên sân: “Carlos đã nói rất rõ rồi, năm đó Bella đã tiến cử Carlos với tôi, sau khi tự mình đến quan sát, tôi đã quyết định đưa cậu ấy vào lò đào tạo trẻ. Sự thật đã chứng minh Carlos chính là một viên ngọc sáng hiếm có.” Ông chỉ miêu tả lại mọi chuyện một cách đơn giản chứ không hề nhắc đến công lao to lớn của mình.

“Vậy ông có cho rằng Carlos đã mang ơn ông không?” Phóng viên tiếp tục hỏi.

Reixach lắc đầu: “Cậu ấy rất xuất sắc, dù không có tôi thì cậu ấy cũng sẽ được đến đó thôi.”

“Nghe nói Carlos đã từng lầm lì đến mức không thể hòa nhập với đội bóng, tin tức này có đúng không?”

“Cậu thấy cậu ấy đã từng tranh chấp với cầu thủ nào chưa?” Mắt Reixach sáng như ngọn đuốc giữa đêm đen, “Không có chuyện đó đâu, cậu ấy vẫn luôn hòa đồng, thật ra vì Oleguer nên cậu ấy mới thích ăn kẹo que, tình cảm giữa họ rất tốt.”

Oleguer chính là tiền đạo mang áo số 17 đang được Chelsea nâng đỡ gần đây. Phóng viên thức thời không hỏi sâu về vấn đề quái gở này nữa.