Lục Tổng Phu Nhân Mất Trí Nhớ Rồi!

Chương 74: 74



Hà Hy Nguyệt lắc đầu, hiện tại bà chỉ muốn ở lại đây chăm sóc Lục Vãn, càng mong rằng người đầu tiên mà ông ấy nhìn thấy sau khi tỉnh lại chính là bà.

"Lát nữa con sẽ gọi dì Khả sang đây, buổi tối mẹ cũng sẽ có người trò chuyện cùng."
Hà Hy Nguyệt không phản đối ý kiến này của Lục Ngạn.

Bà gật đầu, có người bầu bạn cũng là một chuyện tốt.

"Vậy bọn con về trước, ngày mai con lại đến thăm ba."
Lục Ngạn dẫn Lâm Huyền ra về.

Mà Lục Hân cũng không tiện ở lại lâu, cô gọi điện thoại cho tài xế tới đón sau đó đứng đợi trước cửa bệnh viện.

Lục Ngạn vốn tiện đường đưa Lục Hân về nhà nhưng cô có ý từ chối nên anh cũng không miễn cưỡng.

"Em ăn tối chưa?" Lục Ngạn vừa thắt dây an toàn cho Lâm Huyền vừa hỏi.

"Lúc nãy em đã ăn rồi.

Anh thì sao?"
"Ăn rồi."
Sau khi thắt dây an toàn xong, Lục Ngạn khởi động xe, ô tô nhanh chóng lao vun vút trên đường.

Chẳng mấy chốc mà bọn họ đã về tận nhà.


Lần này Lục Ngạn không đưa Lâm Huyền về Lục gia mà về ngay biệt thự của mình.

Vốn dĩ bọn họ về Lục gia là muốn ở bên cha mẹ và ông nội một thời gian, bây giờ không có ai ở nhà, bọn họ về đó cũng vô ích.

Lâm Huyền vào tới nhà liền bật đèn lên.

Cô cởi giày để vào giá sau đó lên phòng thay quần áo.

Tiết trời mùa hè nóng nảy, cả ngày không thay đồ khiến cô cực kì khó chịu.

Sau khi thay đồ xong thì đồng hồ cũng vừa điểm tám giờ.

Lâm Huyền leo tót lên giường ngủ, còn Lục Ngạn thì vẫn đang bận bịu cho công việc.

Mặc dù buổi trưa chưa nghỉ ngơi khiến Lâm Huyền rất mệt mỏi nhưng cô trằn trọc một hồi lâu vẫn không ngủ được.

Cô xuống giường đi sang phòng đọc sách tìm Lục Ngạn.

Anh đang tập trung làm việc, cô cố gắng mở cửa nhỏ tiếng hết sức sau đó rón rén bước vào.

"Sao còn chưa ngủ?"
"Mới có tám giờ thôi, em không ngủ được." Lâm Huyền xách ghế sang ngồi xuống bên cạnh Lục Ngạn.

Cô tìm một quyển sách đọc để đỡ chán, ai ngờ càng đọc lại càng thấy chán hơn.

"Ngày mai anh đi mua sách cùng em đi.