Long Vương Ẩn Mình
Chương 50: C50
CÓ vô số ánh mắt trào phúng rơi ở trên người Trân Xuân Độ, sắc mặt của Trần Xuân Độ không hề thay đổi một chút nào, trên gương mặt tinh xảo của Lê Kim Huyên đỏ bừng vì tức giận, mắt cô lạnh lùng trừng mắt nhìn Trần Xuân Độ, hàm răng trắng cắn vào đôi môi đỏ… cô cảm thấy chuyện sai lầm nhất ngày hôm nay của mình đó chính là mang cái tên này đến đây tham gia bữa tiệc tối.
Cậu Lê cảm thấy có chút thú vị, nhìn chằm chằm vào Trần Xuân Độ, chậm rãi mở miệng: “Anh Trân, anh chưa từng mua kim cương cho cô Lê à? Thế mà anh còn bình tĩnh như thế… chẳng lẽ ra anh không biết kim cương là cái gì?”
Đôi mắt của Trần Xuân Độ híp lại, ở nơi sâu trong đáy mắt có xuất hiện sự lạnh lùng thâm thúy… Cậu Lê đang châm biếm anh một cách trắng trợn… ngay cả kim cương mà cũng không biết là cái gì?
Có không ít người cười nhạo, theo như suy nghĩ của bọn họ, Trần Xuân Độ không biết cái gì là kim cương thì rất bình thường, kim cương là đồ chơi của những người quyền quý, căn bản cũng không phải là loại người khóac lác nhưng anh có thế chạm vào.
“Viên kim cương này của anh cũng chẳng
phải là viên kim cương đỉnh cấp, tại sao tôi lại không thế bình tĩnh được chứ?” Trần Xuân Độ cười nhạt một tiếng, không hề lưu tình mà đưa ra đòn phản kích.
Lời này vừa mới nói ra, bầu không khí bổng nhiên như gió tuyết ngưng đọng, trong đôi mắt của Cậu Lê lại xuất hiện sự lạnh lẽo khiến cho người run như cầy sấy.