Kẻ Thủ Hộ Vũ Trụ (Bản Mới)

Chương 224: Khí Phong

Dạy dỗ hai huynh muội Ung Chính Càn nửa tháng thời gian rồi hắn đem tất cả mọi chuyện của Tiên Y Nam Việt giao cho hai người, hắn liền chuyên tâm tu luyện, ngồi trong phòng xếp một đống linh thạch xunh quanh bắt đầu tu luyện, những luồng linh khí như sương mù chui vào trong cơ thể Trần Quốc Hưng.

Một ngày sau Trần Quốc Hưng mở mắt, tay đưa lên xoa xoa cằm, việc dùng linh thạch trực tiếp tu luyện hiệu quả cũng khá tốt nhưng mà có thêm đan dược phụ trợ hẳn còn tốt hơn nữa, hắn liền quyết định chạy đi Vô Ưu Thành mua một ít đan dược.

Đi vào một cửa hàng tên là Đan Phường, Trần Quốc Hưng thấy cũng khá đông người, có một nữ nhân mỉm cười chào hỏi.

" Khách quan ngài muốn mua đan dược loại nào?"

" Đan dược phụ trợ tu luyện cho Trúc Cơ Kỳ Sơ Kỳ."

Trần Quốc Hưng gật gù nói, nữ nhân viên mỉm cười rồi dẫn Trần Quốc Hưng đi lên tầng hai.

" Đây là Trúc Thiên Đan, là đan dược phụ trợ tốt nhất cho cảnh giới Trúc Cơ Sơ Kỳ."

Nữ nhân viên giới thiệu, Trần Quốc Hưng cũng biết loại đan dược này ở trong tàng thư các, truyền thừa của hắn cũng rất nhiều thứ còn thiếu sót không phải loại thông tin nào cũng có cả, tu chân rộng lớn mỗi nơi mỗi khác không thể nào bảo quát hết thảy được.

" Ừ ta lấy ba bình Trúc Thiên Đan, hai bình Hồi Phục Đan, hai bình Chữa Thương Đan."

Nữ nhân viên cười tươi gật đầu rồi đi lấy đồ cho Trần Quốc Hưng, xuống quầy thanh toán, vị lão giả nhìn mấy cái bình gật đầu nói.

" Của ngươi hết 2800 hạ phẩm linh thạch."

Trần Quốc Hưng đau lòng lấy ra 2800 viên hạ phẩm linh thạch trả tiền rồi mang đồ rời đi, ra đến ngoài đường Trần Quốc Hưng bĩu môi lẩm bẩm.

" Giá đan dược chát thật."

Rồi ánh mắt lại dừng lại biển hiệu Khí Phường, miệng khẽ tặc một cái hai cửa hàng đối diện nhau cái tên cũng giống nhau ở chữ "Phường"

đi vào Khí Phường nhân viên cũng nhiệt tình chào đón Trần Quốc Hưng, hắn cười cười đi vào trong.

" Ngài muốn mua linh khí loại nào?"



Nữ nhân viên hỏi, Trần Quốc Hưng xoa xoa cằm hắn thích dùng đao mà bây giờ lại không có thì dĩ nhiên phải đi mua đao rồi.

" Ta muốn mua linh khí dạng đao."

Nữ nhân viên liền dẫn Trần Quốc Hưng lên tầng hai, nơi này có bày những thành vũ khí hoa lệ trên giá gỗ, có những thành toả ra linh tính làm Trần Quốc Hưng cũng phải tập trung mà nhìn, nhưng sau đó hắn liền tặc lưỡi, giá cả của những thanh thượng phẩm linh khí đó đắt đến kinh người, có thanh lên tới chín trăm nghìn linh thạch, mà không phải là linh thạch hạ phẩm, mà là trung phẩm, cái giá đó đối với Trần Quốc Hưng bây giờ là quá đắt hắn không thể nào mua nổi.


" Liên Hoa Trảm Nguyệt."

Cái tên đao kĩ nghệ cũng hoa lệ phết, Trần Quốc Hưng sau đó tiếp tục tu luyện đao pháp, đến khi trời tối mịt mới trở về tắm rửa rồi xếp bằng tu luyện.

Mấy ngày hôm nay Vũ Liên vẫn không dám mò tới làm Trần Quốc Hưng có nhiều thời gian cho bản thân, nửa đêm còn đang tu luyện thì tiếng mở cửa truyền ra, Trần Quốc Hưng mở mắt thì thấy Vũ Liên đang rón rén đi vào, hắn thì khoé miệng khẽ giật giật, còn vừa cảm thán vậy mà Vũ Liên lại mò đến.

" Vũ Liên nửa đêm nửa hôm mò vào phòng nam nhân, cô không thấy có vấn đề sao?"

Vũ Liên nghe vậy cũng không có sợ, ngược lại nói còn nhếch miệng cười.

" Ta đã nói chuyện với mẫu thân, ngươi đã làm như vậy với ta thì phải chịu trách nhiệm."

Trần Quốc Hưng sửng sốt, vẻ mặt khó coi bộ dạng lạnh nhạt nói.

" Ta giúp cô, mà cô lại như vậy ta không giúp nữa."

Trần Quốc Hưng nói xong tiếp tục nhắm mắt tu luyện, Vũ Liên cũng không có làm gì mà ngồi im nhìn Trần Quốc Hưng, hân thì mặc kệ cho đến sáng hôm sau, Vũ Liên mới hậm hực rời đi.

Trần Quốc Hưng cười nhạt rồi đứng dậy đi ra ngoài, hắn cũng cần phải ghé thăm Tiên Y Nam Việt, đến cửa hàng thấy khách khứa cũng đã dần ít đi Trần Quốc Hưng cũng không có nhiều bất ngờ, hắn cũng đoán được phần nào, bất kể thứ gì rầm rộ rồi cũng dần dần rơi vào trạng thái bão hoà, nếu không biết cách phát triển duy trì thì việc biến mất chỉ là chuyện của thời gian.

Trần Quốc Hưng lượn một vòng rồi trở về căn nhà gỗ thì sửng sốt, một thiếu niên đang đứng ở cửa đợi hắn, vừa thấy Trần Quốc Hưng thiếu niên chắp tay.

" Sư huynh."

Trần Quốc Hưng gật đầu không nói, thiếu niên liền tiếp tục lên tiếng.

" Làm phiền sư huynh, ta nhận lệnh của Phong Chủ Luyện Khí Phòng đến đây mời sư huynh đến Khí Phong làm khách."

Trần Quốc Hưng hơi nhăn mày, Khí Phong sao? hắn không quen biết người ta lại mời hắn đến chơi, không có việc ẩn phía sau là chuyện không thể, nhưng hẳn là việc không xấu nên Trần Quốc Hưng gật đầu.

" Sư huynh mời."