Hương Vị Ngọt Ngào Của Thanh Xuân
Chương 73: 73
Đưa Hân Nghiên đi chơi đến tận chiều tối mới về.
Còn vừa đi gần đến nhà đã thấy cả ba mẹ Hân Nghiên lẫn mẹ Trạch Dương đứng ở cổng.
Trạch Dương vẫn giữ vẻ mặt bình thường.
Cậu chào mẹ với cả ba mẹ Hân Nghiên rời chống chân xe xuống.
- Hoàng Hân Nghiên, con giỏi lắm.
Từ bao giờ biết cách trốn học rồi hả?
Cố Hoài Diễm lại gần véo nhẹ má Hân Nghiên.
Tuy là vậy nhưng không thể phủ nhận lúc nghe cuộc gọi điện từ phía cô giáo chủ nhiệm thì bà đã tức giận.
Bà biết được cô con gái cưng của mình lại trốn học.
Dù chỉ là lần đầu nhưng bà nhất quyết không bỏ qua, có một lần sẽ có lần hai, có lần hai thì sẽ có lần sau và nhiều lần sau nữa.
Bà phải trị triệt để không cho phép Hân Nghiên có tư tưởng đó thêm lần nào nữa.
- Hân...Hân chỉ đi theo Trạch Dương thôi mà mẹ.
Hân Nghiên lo lắng lùi lại nép sau lưng Trạch Dương.
Cậu hơi xoay người lại, còn đưa tay về sau xoa đầu cô.
- Cô Diễm, là cháu tự ý đưa Hân Nhi đi, có gì cô trách phạt một mình cháu là được rồi.
Cậu ấy không có biết gì về chuyện này.
- Tiểu Dương, con...!
Hạ Mỹ Oánh tính nói nhưng lại thôi.
Bà cũng có chút hiểu lí do vì sao.
Ngày mai là rời đi rồi nhưng Trạch Dương không muốn thông báo lịch rời đi.
Cậu không muốn để Hân Nghiên biết vì nếu cô biết chắc chắn sẽ đi theo để chào tạm biệt cậu.
Mà điều đấy thì lại khiến cậu không thể nào mà đồng ý rời đi được.
Vì vậy mới quyết định không nói cho đến lúc rời đi.
- Tiểu Dương à, Hân Nhi nghịch ngợm vậy mà con lại còn bày trò cho con bé làm gì? - Cố Hoài Diễn thở dài nói.
- Hân Nhi, lại đây với ba nhanh lên.
- Hoàng Quân Thám nói nhỏ còn ra kí hiệu tay với con gái mình.
Hân Nghiên thấy vậy liền hí hửng cười đi đến chỗ ba của mình.
Cô biết rõ mỗi lần mẹ muốn phạt cô thì ba sẽ bênh vực hết mức.
Lần này cũng vậy, ông muốn cô vào phòng trước, đợi mẹ cô nguôi giận rồi tính sau.
- Hoàng Hân Nghiên, đứng im đấy cho mẹ.
Mẹ đã cho đi chưa?
- Dạ...chưa ạ.
- Còn cả anh nữa, cười cái gì mà cười.
Con nó trốn học, còn bênh nó.
- Cố Hoài Diễm xoay người lại trừng mắt nhìn chồng mình.
- Ài, Hân Nhi lớn rồi con bé tự biết chuyện gì đúng chuyện gì sai.
Em đừng bắt con bé quá, tội nghiệp con.
- Hoàng Quân Thám cười lấy lòng vợ mình, ông lại gần vỗ vai vợ.
- Anh lúc nào cũng bênh con bé, làm hư nó lúc nào không hay.
Bà Hoàng vừa nói với Hân Nghiên thì bây giờ lại quay sang chồng mình để nói.
Hân Nghiên thấy mẹ mình nói nhiều quá, còn gay gắt nên cô sợ.
Nép đằng sau còn kéo tay áo của Trạch Dương thi thoảng lại nhìn về phía mẹ mình.
- Cô Diễm, chuyện này là do cháu.
Vì cháu đưa Hân Nhi đi không báo trước, có gì cô cứ nói cháu không cần phải bảo Hân Nhi.
Trạch Dương thấy Cố Hoài Diễm đang im lặng rồi thì mới lên tiếng.
Nghe Trạch Dương nói rồi thì Cố Hoài Diễm muốn nói cũng chả nói được.
Bà biết Trạch Dương luôn nghĩ cho Hân Nghiên, cậu cũng không thích việc cúp học như vậy.
Nhưng lí do là vì sao? Bà đang muốn biết lí do.
- Chuyện này thì...người lớn chúng ta có thể nói chuyện riêng được không?
Lần này thì Hạ Mỹ Oánh đã nói.
Nghe bà nói vậy thì Cố Hoài Diễm và Hoàng Quân Thám đều gật đầu rồi đi vào trong nhà để nói chuyện.
Hân Nghiên thấy mẹ mình hết bực rồi thì vui mừng.
- Oa, mẹ không mắng nữa rồi.
Trạch Dương giỏi quá đi.
Hân Nghiên không ngớt lời khen ngợi cho Trạch Dương.
Cậu cũng chỉ gật đầu không nói thêm gì.
Kéo Hân Nghiên về phòng mình ngồi chơi.
- Hân Nhi.
Nhìn Hân Nghiên đang mải vẽ thì Trạch Dương lại gọi cô.
Hân Nghiên nghe thấy cậu gọi mình thì quay lại mỉm cười nhìn cậu.
- Sao vậy Trạch Dương?
- Tối...qua ngủ với mình không?
- Ngủ cùng Trạch Dương sao?
- Ừ.
Hân Nghiên nghe vậy thì bất ngờ.
Cô lần đầu thấy Trạch Dương rủ mình ngủ cùng luôn.
Mọi lần đều là cô muốn ngủ nên cậu mới gật đầu.
Lần này là do Trạch Dương nói, cô bất ngờ nhưng còn vui nữa nha.
Vốn dĩ thích nằm ngủ ở giường của Trạch Dương, bây giờ lại còn được chính chủ mời sao cô không thích cho được.
- Có nha, mình muốn ngủ cùng Trạch Dương.
Tí nữa mình sẽ qua với Trạch Dương.
Nói rồi Hân Nghiên lật đật đi về nhà để xin phép ba mẹ.
Còn không hiểu sao lần này xin phép thì mẹ cô là người đồng ý mà ba cô thì lại không.
Nhưng mà được mẹ đồng ý rồi nên Hân Nghiên đã cắp gấp bông qua bên nhà để ngủ cùng Trạch Dương.