Hoắc Gia Phu Nhân Lại Mở Sạp Bói Rồi

Chương 166: Vệ lâm thần

Lâm Thần vừa dứt lời, đã có nữ sinh bạo dạn lên tiếng.

“Em muốn làm bạn với thầy Vệ, xây dựng một tình bạn đẹp với thầy, cố gắn1g đột phá cảm giác hữu nghị xuyên suốt cuộc đời chúng ta”

“Bạn học, lý tưởng của em không tồi” vệ Lâm Thần mỉm cười, giọng điệ2u vẫn bình thản. Vệ Lâm Thần không để tâm đến lời nói của cô gái, trông anh ta vẫn rất ung dung.

Phớt lờ ám hiệu của c7ô nữ sinh, Vệ Lâm Thần tiếp tục nói: “Tình bạn, đó là mối quan hệ không thể thiếu trong cuộc đời chúng ta.”

Ngồi ở hàng ghế sa7u cùng, Tần Nguyễn dùng một tay đỡ đầu, vẻ mặt lười biếng.
Nội dung các bài giảng của thầy giáo Vệ đều rất đơn giản dễ hiểu, cho dù là một số vấn đề sâu sắc thì thầy Vệ cũng dùng những từ ngữ đơn giản nhất để giảng giải.

Lớn lên không cha không mẹ ở khu tây khiến Tần Nguyễn bị thiếu hụt mất một bộ phận tình cảm.

Mỗi khi nghe Vệ Lâm Thần giảng bài, Tần Nguyễn sẽ lại được hiểu thêm về đạo lý đối nhân xử thế.
“Tình bạn là tình cảm nảy sinh giữa bạn bè với nhau, bạn bè có thể chia thành nhiều loại, nhưng khi kết bạn phải xác định được vị trí của bản thân, nếu không các bạn sẽ trở nên vô giá trị trong tình bạn này.”

“Là bạn bè, các bạn có thể thổ lộ hết với họ những chuyện không vui của bản thân, bọn họ sẽ kiên nhẫn lắng nghe, đây là phép xã giao cơ bản nhất khi kết bạn”

“Nhưng nếu các bạn thổ lộ hết với bạn bè những chuyện không vui của mình, nhưng lại nhận được câu trả lời là cầu ngu lắm, rồi vì chuyện gì đó không hay phát sinh trên người của bạn lại khiến họ gặp chuyện xấu, thì từ đó câu chuyện sẽ bị chuyển sang chiều hướng khác.”
Phía dưới phát ra tiếng hoan hô.

Không cần nghi ngờ, tất cả đều là con gái. Vệ Lâm Thần nói tiếp: “Nếu các bạn có tin vui mà lại ngại nói với bạn bè của mình, bởi vì các bạn biết nếu nói ra sẽ có chuyện không tốt phát sinh, niềm hạnh phúc của các bạn cũng sẽ biến

mät. Những người bạn như thế sẽ thêm những điều khác vào hạnh phúc của bạn, bọn họ sẽ không chúc mừng bạn, thậm chí bắt đầu nói về những điều tốt đẹp đã xảy ra với họ cách đây nhiều năm.
Ánh mặt trời chiếu vào cô qua khung cửa sổ, khiến khuôn mặt hoàn mỹ2 như được tắm rửa dưới ánh nắng.

Tư thế của Tần Nguyễn lười biếng, nhưng đôi mắt vẫn giữ sự tỉnh táo, cô đang nghe thầy giáo V0ệ giảng bài.

Từ khi vào Học viện Thịnh Thế, cô đã rất thích giáo viên này.
Thậm chí quá đáng hơn, bọn họ sẽ nói về những điều tốt đẹp đã xảy ra với người quen của họ từ nhiều năm trước.

Bạn bè nên tôn trọng lẫn nhau, cùng nhau hướng tới tương lai tốt đẹp, chứ không phải khiến tình bạn trở nên ngột ngạt.

Loại tình bạn này sẽ tạo ra tâm lý dung túng, bạn sẽ phải chịu đựng hết nỗi đau này đến nỗi đau khác mà họ gây ra cho mình trong một thời gian dài, điều này nói rõ bạn chấp nhận sự tồn tại của nó.

Kết bạn là một việc rất tự do, nó không nên mang đến cho chúng ta những nỗi đau và sự ngột ngạt.

Các bạn có quyền kết bạn với toàn những người ưu tú, bọn họ cũng hy vọng bạn sẽ là chính mình, chứ không phải để bạn làm tôn lên vẻ ưu tú của họ.”