Hoa Hồng Đỏ
Chương 88
Phần tóc, mặt và cổ của anh rất dễ lau, lấy khăn lau là được, mặc dù tóc còn hơi ướt nhưng sẽ không còn nhỏ giọt nữa. Vấn đề là ở vai và nửa trên phần ngực anh, chiếc áo sơ mi đen đã bị ướt, dính vào cơ bắp, khiến cơ bắp săn chắc của người đàn ông lộ ra qua chiếc áo sơ mi.
Trần Tĩnh lau một lúc, nhưng không dám lau xuống dưới.
Cô nhìn thẳng vào mắt anh, nói: "Tôi gọi Vu Tùng mang áo cho anh."
Vẫn còn những giọt nước nhỏ lăn dài xuống yết hầu của anh, Phó Lâm Viễn nghiêng đầu nhìn đường viền cổ áo ướt sũng, nói: "Vu Tùng và ông Chung đi trung tâm thành phố rồi."
"Em cầm máy sấy tóc qua đây, chỉ hơi ướt chút thôi."
Trần Tĩnh nghe vậy cũng cảm thấy đúng.
Cô nắm lấy cổ tay anh, gỡ tay anh ra khỏi eo mình, xoay người lấy máy sấy tóc, Tiểu Mang dìu Tiếu Mai đi tới, giọng nói của Tiếu Mai vọng vào từ bên ngoài: "Trần Tĩnh, cậu Phó rửa tay xong chưa?"
Tiếu Mai cũng lo lắng cái vòi nước kia.
Trần Tĩnh đặt chiếc khăn tắm lên bồn rửa mặt, trả lời: "Mẹ ơi, vòi nước lại có vấn đề rồi, mọi người đợi một lát, tổng giám đốc Phó sấy tóc chút đã."
Trần Tĩnh lau một lúc, nhưng không dám lau xuống dưới.
Cô nhìn thẳng vào mắt anh, nói: "Tôi gọi Vu Tùng mang áo cho anh."
Vẫn còn những giọt nước nhỏ lăn dài xuống yết hầu của anh, Phó Lâm Viễn nghiêng đầu nhìn đường viền cổ áo ướt sũng, nói: "Vu Tùng và ông Chung đi trung tâm thành phố rồi."
"Em cầm máy sấy tóc qua đây, chỉ hơi ướt chút thôi."
Trần Tĩnh nghe vậy cũng cảm thấy đúng.
Cô nắm lấy cổ tay anh, gỡ tay anh ra khỏi eo mình, xoay người lấy máy sấy tóc, Tiểu Mang dìu Tiếu Mai đi tới, giọng nói của Tiếu Mai vọng vào từ bên ngoài: "Trần Tĩnh, cậu Phó rửa tay xong chưa?"
Tiếu Mai cũng lo lắng cái vòi nước kia.
Trần Tĩnh đặt chiếc khăn tắm lên bồn rửa mặt, trả lời: "Mẹ ơi, vòi nước lại có vấn đề rồi, mọi người đợi một lát, tổng giám đốc Phó sấy tóc chút đã."