Hệ Thống Liên Minh
Chương 167: Lạc Tuyết gặp nạn
“ Thật mạnh. Đây là sức mạnh của Long công tử sao?”
Ở trên không, Vương Oanh ánh mắt si dại nhìn xuống tình cảnh máu tanh phía dưới sân. Cô kinh hãi không phải vì cảnh chém giết đầy huyết tinh trước mặt mình. Dẫu sao, thân là một linh sư, việc chém giết là điều không thể tránh khỏi
Điều khiến cô chấn động nhất chính là sức mạnh khủng bố mà Long bày ra. Một người , một kiếm ở giữa vòng vây của hơn trăm Dẫn Nguyên Cảnh như chỗ không người, ra chiêu không chút lưu tình, cực kì tàn khốc và quyết đoán
Nhìn đối phương dù đối mặt với hơn trăm tên Dẫn Nguyên Cảnh nhưng trên mặt không một chút sốt sắng, vẫn treo một nụ cười tà mị. Một vẻ bình thản đến lạ người như là trước mặt hắn không phải là một trăm Dẫn Nguyên Cảnh mà chỉ là những con kiến hôi vậy. Vương Oanh không khỏi suy nghĩ thất thần
Long cầm Diệt Thần Kiếm trên tay, quần áo không một chút máu tươi nào. Nếu không phải xung quanh hắn nằm la liệt xác chết cùng với sát khí kinh khủng từ trên người hắn tỏa ra xung quanh, không ai nghĩ hắn chính là kẻ đã giết hơn trăm tên Dẫn Nguyên Cảnh này
Dơ tay lên, trong tay ngưng tụ Đế Long Diễm. Phất tay, Đế Long Diễm liền hóa thành mấy trăm tia lửa rơi xuống những xác chết. Lập tức, toàn bộ xác chết đều hóa thành tro bụi, biến mất nhưng chưa bao giờ tồn tại
“ Vương Oanh tiểu thư. Nếu đến rồi thì cũng nên hiện thân ah”
Long ngẩng đầu , ánh mắt tràn đầy ý cười nhìn về phía con ong đang bay trên đầu mình. Trong lòng cũng không khỏi một phen kinh ngạc, thật không ngờ ở một nơi như vậy lại có thể gặp được Vương Oanh ah.
-Xoẹt
Con ong bay xuống, sau đó một làn sương mù từ con ông xuất hiện. Sau khi làn sương mù biến mất, Vương Oanh bước ra. Ánh mắt nhìn Long chằm chằm, giống như muốn nhìn thấu Long vậy
“ Ta mặc dù biết ta rất đẹp trai, soái đến thiên địa bất dung nhưng cũng không cần dùng ánh mắt như vậy nhìn ta ah. Ta rất thẹn thùng đó”
Long giả bộ ngượng ngùng, hai tay chỉ chỉ vào nhau, e thẹn nói. Bộ dạng hệt như một tiểu thư đài các bị một đám sắc lang nhìn vậy
Về phía Vương Oanh, cô hoàn toàn không bị bộ dạng của Long làm cho buồn nôn. Cô cứ như vậy nhìn hắn thật lâu, rất lâu sau mới mở miệng, âm thanh cực kì nghiêm túc:
“ Nói cho ta biết. Anh thật sự là KingAzir?”
“ Đúng vậy. Chính là ta”
Long cười cợt, hắn cũng không phủ nhận mà trả lời. Nếu như Vương Oanh đã biết hắn chính là KingAzir, hắn cũng không thèm che dấu nữa.
Quả nhiên, khi nghe Long nói vậy. Vương Oanh trên khuôn mặt tuyệt sắc đầy vẻ bình tĩnh dần dần xuất hiện một đóa hồng vân, thân hình cũng run lên:
“ Wow. Anh thật sự là KingAzir.”
Vương Oanh hét lớn một tiếng chấn động thương khung đến nỗi Long phải bịt hai tay lại. Sau đó, cô như một mũi tên bắn về phía Long, ôm lấy tay hắn lắc liên tục, đồng thời không ngừng kêu gào, bộ dạng điên cuồng vô cùng