Gả Cho Baba Của Bạn Trai Cũ

Chương 68

Nhìn nét mặt tươi cười như hoa của chân ái ngày xưa nhào tới, trong lòng Triệu Cảnh Hàn không có bao nhiêu vui vẻ.

Giọng điệu nũng nịu xinh đẹp của cô ta khi nói đang mang thai con anh không khiến anh rung động, ngược lại khiến ngực đau gần chết, giống như điểm mấu chốt nào đó bị rách toạc ra.

Có lẽ từ đây về sau, anh sẽ không yêu một ai nữa.

“Xác định đây là con tôi sao?” Triệu Cảnh Hàn nghe được âm thanh tàn nhẫn lãnh khốc của chính mình hỏi ra vấn đề này.

Bộ dáng chim nhỏ nép vào người tình của Hứa Nhã Nhã chợt cứng đờ, sau đó đẩy mạnh Triệu Cảnh Hàn, lực tay không nhẹ khiến thân hình anh lảo đảo, cơ hồ đứng không vững.

Nhưng căn bản Hứa Nhã Nhã không để ý đến điểm này, ngược lại khiếp sợ câu hỏi vừa rồi của Triệu Cảnh Hàn.

“Cảnh Hàn, anh thế nhưng không tin tôi? Anh không tin tôi!” Hứa Nhã Nhã khàn cả giọng lên án, sau đó không chú ý dùng quá sức, lền bị ngã xuống hôn mê bất tỉnh.

Kỳ Minh Thành la lên Nhã Nhã, một bước tiến lên đem người tiếp được, nếu không thật sự cô ấy đã ngã xuống đất rồi.

“Triệu Cảnh Hàn, mặc kệ anh nghĩ như thế nào, vũ nhục tôi ra sao cũng đều có thể, nhưng đừng vô cớ hắt nước bẩn lên người Nhã Nhã, cô ấy yêu anh như vậy, làm sao có khả năng đứa con không phải của anh.”

Kỳ Minh Thành vô cùng đau đớn trách cứ, trên tay lại ôn nhu vuốt v e bụng nhỏ có hơi lộ ra của Hứa Nhã Nhã, chạm lên bàn tay cũng có chút mập mạp hơn của cô.

Động tác anh dừng một chút, Kỳ Minh Thành cúi đầu nhìn kỹ hơn, phát hiện nữ thần gần đây ăn nhiều hơn, nhất định do mang thai.

Cô vất vả như vậy, Triệu Cảnh Hàn vẫn ở đây nghĩ xấu, quả thực là không thể tha thứ!


“... Vâng, tổng tài.”

Đợi đến khi Hứa Nhã Nhã thương tâm đủ, thông qua quan hệ của Kỳ Minh Thành tìm đến khách sạn của Triệu Cảnh Hàn thì đoàn người đã trên máy bay trở về nước, không lưu lại một chút tin tức nào.

Triệu Cảnh Hàn sau khi trở về chờ ở khu nhà nhỏ thuê trước đó hai ngày, nơi này vẫn như chủ, chỉ là không khí ấm áp đã thay đổi không còn bộ dạng như cũ, mà người từng ở nơi này cũng không tìm thấy.

Cô ấy từng là người anh dùng để làm thế thân cho tình yêu trước đó, cũng đã từng có suy nghĩ cô ấy là đối tượng bạn đời của mình, anh cũng có lúc động tâm nhưng Kiều Nhan sẽ không bao giờ trở lại.

Cảnh còn người mất, cũng chỉ còn lại như thế.

Ngày thứ ba, Triệu Cảnh Hàn thu lại toàn bộ cảm xúc, cả người toát ra hơi thở thành thục hơn rất nhiều, ra ngoài liền trực tiếp đến thẳng trang viên.

Ở phía sau, anh vô cùng muốn gặp ba mình, mặc dù đối phương hiện tại là chú nhỏ, nhưng trong thâm tâm, người này vĩnh viễn là người ba anh tôn sùng bái kính nhất.

Còn về kết quả điều tra thân thế Hứa Bảo Bảo, anh vẫn còn chưa xem, có lẽ có thể mượn cơ hội lần này cùng ba anh giáp mặt nói chuyện một chút.

Bảo vệ trang viên cũng không ngăn cản, nhìn thấy người đến rất nhanh đã nhường người đi vào.

Triệu Cảnh Hàn càng tiến vào biệt thự, tâm tình càng bắt đầu không yên, nhưng sau khi vào cửa lại phát hiện ba anh không ở đây, hỏi đám người mới biết được ông ấy đang ở trên lầu cùng phu nhân.

Phu nhân? Chẳng lẽ là chính là mẹ của đứa bé kia? Vậy thì thật là tốt, thừa dịp cơ hội lần này trước trước tiên quen biết một chút.

Bởi vì có Triệu Quân Khiêm phân phó, nhóm người không để Triệu Cảnh Hàn ở dưới lầu chờ vô ích, mà  đem người đưa đến trước cửa phòng ngủ trên lầu.

Những người còn lại lui xuống, Triệu Cảnh Hàn tiến lên vốn muốn gõ cửa, lại phát hiện cửa phòng ngủ chỉ khép hờ, ngón tay vừa chạm vào liền đẩy ra một khe hở.

Nhưng hình ảnh bên trong lại khiến anh cứng đờ, vẻ mặt chấn động như sét đánh.

——-

Tranh thủ hôm rảnh rỗi edit một chút, chứ mấy hôm sau không chắc có chương đâu. Hihi. Tra nam tội nghiệp nhưng cũng chỉ là tra nam thôi anh, khổ còn dài dài.