Duyên Nợ 2 - Chờ Em Biết Yêu
Chương 20: 20
Có vẻ như chú tức giận với thái độ của nó rồi.
Nếu không vì Hưng thì hôm nay nó sẽ không nghe lời chú một lần để chú biết nó đã lớn nhưng thằng Hưng đang ngóng kết quả để chiều nay nó được đi thăm chú Hạ.
Dù chú có là kẻ đê tiện như nào thì vẫn là bố nó.
Mấy năm nay, ông ta sống ra sao, phận làm con như thằng Hưng cũng nên biết một chút.
Thanh Du quay lại đặt hộp bánh lên bàn rồi đi thẳng lên phòng đọc mà chẳng thèm nhìn chú với cô ta đang làm gì nữa.
Cô còn nghe thấy giọng cô ta nỉ non:
- Cháu anh vô lễ quá!
- Về đi.
- Em đợi anh ăn sáng.
- Không cần...!ra ngoài thì cẩn thận phóng viên.
Cô ta biết mình đang bị đuổi về, dù muốn níu lại nhưng Thế Quý đã bước nhanh lên lầu đi về phía thư phòng.
Bác Châu cũng chẳng thèm nói gì mà đi dọn dẹp.
Nghe lời Thanh Du nên bác chẳng thèm chuẩn bị bữa sáng cho người như cô ta.
Thanh Du ngồi vắt vẻo trên bàn, tay cầm cuốn tạp chí điện ảnh lật lật vô định.
Khi thấy chú vào phòng khép cửa lại thì nhanh chóng lên tiếng:
- Chú Hạ bị đi tù chú có biết không?
- Không biết người tên ấy.
- Chú ấy là chú họ của con.
- Ừ, làm sao mà lại nhắc đến lão ta?
- Chú cho con biết ông ta bị giam ở đâu được không?
- Hôm nay cháu đến đây vì việc ấy sao?
Thấy chú không hào hứng khi có mặt mình đến đây.
Thanh Du nghĩ mình đã làm gián đoạn cuộc vui của chú nên trả lời nhanh:.