Đồng Học Hôn Ước

Chương 68: Phiên ngoại 1

Editor: VIÊN NGỌC THÁNG 10 (oct_opal)

.

Truyện chỉ được đăng tải trên [email protected]@d Viên Ngọc Tháng 10 (oct_opal), còn những trang khác đều là re-up/giả mạo.

.

Phiên ngoại 1

Thành Nham là kiểu người có tướng mạo nhìn một lần là khó có thể quên, Giang Mộ Bình đã biết chuyện này khi hắn còn là một thiếu niên.

Ngoài cửa sổ dần dần có tiếng ve kêu, ẩn hiện trong bóng cây, mùa xuân lại sắp qua đi. Trong lớp hình như có một người bạn học mới, âm thanh của nữ sinh bên cạnh cũng không nhỏ, khó có thể không lọt vào tai của người khác.

"Cậu không nghe nói sao, lớp chúng ta dường như sắp có bạn học mới."

"Thật sao? Chuyển trường đến ư?"

"Đúng vậy, bọn họ nói người đang ở văn phòng của cô Tôn, lát nữa sẽ đến đây."

"Trực tiếp chuyển tới lớp của chúng ta? Lớp chúng ta là lớp trọng điểm, sao có thể tùy tiện tiến vào? Lai lịch lớn như vậy hả?"


"Không phải, nghe nói thành tích trước kia của người đó khá tốt, hình như cực kỳ giỏi mấy môn khoa học tự nhiên thì phải? Được đặc cách nhận vào, không phải vì có bối cảnh."

"Ôi chao, lớp trưởng, cậu biết chuyện này không?"

Các cô bất ngờ nhìn tôi.

Tôi lắc đầu.
"Lát nữa người ta đến cậu sẽ biết."

Tiết đầu tiên là ngữ văn, cô Tôn dẫn học sinh mới chuyển trường vào lớp.
Tôi ngẩng đầu lên, ánh mắt của Thành Nham nhìn đến tôi, tôi nhìn thẳng cậu ấy một cái.

"Vâng." Tôi đáp.

Trước khi đi thăm quan trường, tôi vẫn phải giới thiệu về bản thân mình.

Sau khi ra khỏi lớp, tôi chủ động nói với cậu ấy: "Tôi tên Giang Mộ Bình."

"Thành Nham." Cậu nói rất ngắn gọn. Bây giờ tôi cách cậu ấy rất gần, tôi có thể nghe thấy giọng nói khàn khàn của cậu ấy rất rõ ràng.

Cậu ấy rất ít nói, toàn bộ quá trình chúng tôi cơ hồ không có giao lưu gì. Trên sân có người đang chơi bóng rổ, Thiệu Viễn Đông cũng ở trong nhóm người đó, cậu ta nhìn thấy tôi, liền ném quả bóng cho người khác rồi chạy đến.

"Mộ Bình, chơi bóng đi!" Thiệu Viễn Đông hét về hướng của tôi.

"Không chơi." Tôi nói, "Tôi dẫn bạn học mới đi thăm quan trường."

Thiệu Viễn Đông nhìn Thành Nham, nở nụ cười thân thiện: "Trong trường có gì tốt mà thăm quan? Nhìn tới nhìn lui cũng chỉ có mấy tòa nhà, chơi bóng với chúng tôi còn hay hơn?"