Đồng Học Hôn Ước
Chương 31
Editor: VIÊN NGỌC THÁNG 10 (oct_opal)
.
Truyện chỉ được đăng tải trên [email protected]@d Viên Ngọc Tháng 10 (oct_opal), còn những trang khác đều là re-up/giả mạo.
.
Chương 31
Tết dương lịch vừa qua, nhiệt độ giảm mạnh, thời tiết càng lúc càng lạnh, số người đến xăm hình cũng không đông như khi thời tiết ấm áp. Mặc dù mùa đông mới là lúc thích hợp nhất để phục hồi hình xăm nhưng mùa đông quả thực là mùa ế khách nhất.
Lâm Vi Kính đến studio, nhưng hiếm khi thấy Thành Nham không bận xăm hình cho khách. Thành Nham ngồi trên ghế sô pha ở sảnh trước, trên chiếc bàn cà phê trước mặt có trải một tờ giấy vẽ rất lớn, bao phủ toàn bộ mặt bàn, Thành Nham cúi người, đang dùng bút lông vẽ trên giấy.
Lâm Vi Kính không nói lời nào, sợ sẽ quấy rầy Thành Nham.
Khi Thành Nham tập trung vào công việc, lông mày của anh luôn khẽ chau lại.
"Anh." Lâm Vi Kính cười toe toét.
Thành Nham đặt bút lông xuống, rút khăn giấy lau tay.
"Anh vẽ tiếp đi, không cần để ý đến em, em chỉ tới xem một chút thôi."
"Anh mệt rồi, lát nữa vẽ tiếp." Thành Nham vô thức sờ điếu thuốc từ trong túi, bàn tay tiến vào túi rồi nhanh chóng dừng lại, sau đó rút ra.
"Sao anh lại vẽ một bức tranh lớn như vậy?"
"Bản thảo của khách hàng."
"Em nhớ lâu rồi anh không vẽ bằng bút lông."
Thành Nham cười nói: "Tiền nhiều lắm."
"Nhiều là bao nhiêu ạ?" Lâm Vi Kính ngồi xuống bên cạnh anh.
Thành Nham là một người cuồng tiền và là một kẻ hoang đàng. Tiền anh kiếm được rất nhiều, nhưng lúc xài cũng không thèm chớp mắt một cái.
Thành Nham liếc nhìn đồng hồ, đã đến giờ tan học.
"Em được nghỉ rồi đúng không?" Thành Nham hỏi Lâm Vi Kính.
"Thi xong rồi?"
Vậy Giang Mộ Bình cũng sắp có kỳ nghỉ.
"Giáo sư của em, giáo sư Giang đâu rồi? Anh ấy vẫn chưa tan tầm sao?"
"Chưa đâu, phỏng chừng là đang chấm thi nữa, ngày hôm qua em thi môn của anh ấy."
Khách của Chu Vũ là đàn em khóa dưới của Lâm Vi Kính, chính người này đã từng nói rằng Chu Vũ là bạn trai của mình và Lâm Vi Kính đã nhiều lần nhìn thấy Chu Vũ và cậu sinh viên này đồng hành với nhau ở trường học.
Lâm Vi Kính vẫn nhớ trước đây mình đã vô tình phát hiện Chu Vũ cùng một người đàn ông khác ôm ôm ấp ấp. Bây giờ y lại nhìn thấy Chu Vũ và cậu đàn em này đứng chung một chỗ, y không biết chính mình nên lúng túng hay là lúng túng thay cho bọn họ.
Chu Vũ hiển nhiên không hiểu ngọn nguồn trong đó, có chút ngẩn người: "Lâm ca, hai người quen nhau sao?"
Lâm Vi Kính gật đầu một cái.
"Anh ấy là đàn anh cùng khoa của em." Đàn em nói.
Chu Vũ ồ một tiếng, nhìn Lâm Vi Kính, Lâm Vi Kính nhìn sang chỗ khác, vẻ mặt thờ ơ.
"Đàn anh, anh cũng tới xăm hình sao?" Đàn em hỏi Lâm Vi Kính.
"Không phải, anh trai tôi là thợ xăm ở đây."
"Thật ư?"
"Tại sao cậu lại đến đây xăm hình?"
"Muốn xăm liền xăm chứ." Ánh mắt của đàn em nhìn theo Chu Vũ, cậu đang rót nước trước bình lọc nước.
Chu Vũ tiễn đàn em ra khỏi cửa, hai người đứng ở cửa nói chuyện một hồi.