Đồng Học Hôn Ước

Chương 11

Editor: VIÊN NGỌC THÁNG 10 (oct_opal)

.


Hiếm khi Thành Nham đi ngủ sớm, nhưng cũng không ngủ ngon, nửa đêm tỉnh dậy rót non nửa ly rượu đỏ, anh liếc nhìn điện thoại di động của mình - 11 giờ rưỡi, Giang Mộ Bình không gọi hay gửi một tin nhắn nào cho anh.

Thành Nham cầm ly rượu ngồi xuống ghế sô pha, cảm thấy nôn nóng không thể giải thích được.

Nếu hôm nay không thấy tin tức gì từ Giang Mộ Bình, có lẽ cả đêm này anh sẽ không ngủ được.
Thành Nham đứng dậy đi vào phòng bếp rửa ly rượu, chuông điện thoại đột nhiên vang lên, anh cúi đầu nhìn, là cuộc gọi của Giang Mộ Bình.

Thành Nham đặt ly rượu xuống bàn, kết nối cuộc gọi.

Giọng nói của Giang Mộ Bình trầm thấp, nghe có chút mệt mỏi: "Thành Nham, có chuyện gì sao?"

"Có phải tôi đánh thức cậu không?"

"Không phải, tôi còn chưa ngủ." Giang Mộ Bình đóng máy tính, tháo kính xuống, xoa xoa mi tâm.

"Tôi nghĩ cậu đang ngủ..."

"Vẫn còn một số thứ tôi chưa viết xong."

Không biết có phải do rượu hay không, Thành Nham cảm thấy trong người hơi nổi lên một trận nhiệt ý, anh hạ nhiệt độ điều hòa xuống vài độ rồi lại rót một thêm ít rượu vào ly.

"Giáo sư Giang, có một số việc tôi muốn cùng cậu xác nhận một chút."

"Cậu nói đi."

"Hôm nay cậu đã đề cập đến chuyện kết hôn, đúng không?"


Trong điện thoại truyền đến một tiếng cười khẽ: "Ừ. Không phải cậu đã đồng ý rồi sao? Hay là cậu hối hận rồi?"

"Tôi sợ cậu hối hận."