Đồng Học Hôn Ước
Chương 9
Editor: VIÊN NGỌC THÁNG 10 (oct_opal)
.
"Hiểu lầm chuyện gì?" Giang Mộ Bình hỏi.
"Hiểu lầm anh có ý nghĩ giống tôi, muốn tiến thêm một bước."
"Cho nên, cậu có ý nghĩ muốn tiến thêm một bước với tôi?"
Câu này nghe giống như một lời thổ lộ, nhưng Thành Nham biết đây chỉ là một vấn đề.
Thành Nham không có lập tức phủ nhận, mà là mơ hồ nói: "Tôi không biết."
Anh đơn phương phủ nhận mọi khả năng phát triển giữa mình và Giang Mộ Bình, vì vậy anh không muốn Giang Mộ Bình tạo ra hy vọng.
Lời mời đi xem triển lãm cùng nhau hơi làm lung lay lý trí của Thành Nham, nhưng cuộc nói chuyện giữa Giang Mộ Bình và Lý Tư Tri vừa rồi đã đưa anh trở lại hiện thực.
Thành Nham biết mình không còn trẻ nữa, cô đơn quen rồi nhưng anh không thích cô đơn, nhất là sau khi gặp lại Giang Mộ Bình, anh nhận ra rằng bao nhiêu năm nay anh đã sống một mình và sẽ sống một mình trong suốt quãng đời còn lại.
Có lẽ con người chính là như thế, quen rồi thì có thể chịu đựng mọi việc, một khi phá vỡ trạng thái ban đầu thì sẽ trở nên không biết làm thế nào.
"Tôi không biết." Thành Nham lại nói.
Giữa họ có một khoảnh khắc trầm mặc, cho đến khi Giang Mộ Bình nói: "Nếu cậu biết thì lại nói cho tôi."
"Triển lãm sẽ sớm đóng cửa, cậu còn muốn vào xem một lúc nữa không?" Giang Mộ Bình hỏi anh.
"Ừm."
Hai người đi dạo một vòng cho đến giờ đóng cửa, Giang Mộ Bình đang định đưa Thành Nham về trường lấy xe thì Thành Nham nói với hắn: "Anh có thể chở tôi về phòng làm việc lấy đồ trước được không? Sau đó, tôi có thể trực tiếp về nhà mà không cần quay lại đó nữa."
"Được."