Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Chương 6376 Đúng vậy!
Toàn Trường lặng ngắt như tờ!
"Đúng vậy!"
Đúng lúc này, một giọng nói vang lên.
"Lúc này mà còn dám lên tiếng, ai mà to gan thế?"
Mọi người quay đầu lại nhìn!
Một lão giả bước ra từ trong đám đông, chính là Hỏa Dung!
"Hỏa Dung! Ngươi còn dám xuất hiện u?"
Chu Kiếm Phong nghiến răng nghiến lợi: "Gặp hoàng tổ của núi Bất Chu ta, còn không mau quỳ xuống hành lễ đi?"
Hỏa Dung mặt mày ngạo mạn, nhìn ba lão hoàng tổ của núi Bất Chu bằng nửa con mắt: "Tại sao bổn tổ không thể xuất hiện? Ba con cá chạch già, còn tưởng mình là rồng thật à?"
'Lại còn mặc long bào nữa, thế không sợ bị Kỳ Lân Chân Hỏa của tộc ta đốt thành tro à?"
Đù!
Hơn một triệu tu võ giả đang có mặt tại hiện Trường nghe câu này của Hỏa Dung xong, bọn họ sợ mất mật!
"A ... "
Một số người nhát gan, trực tiếp hét thảm một tiếng, hộc máu.
Sợ đến nỗi phát bệnh tim mà chết ngay tại chỗ!
Một lão hoàng tổ mặt âm trầm, nén giận: "Hỏa Dung, ngươi không sợ chết sao?"
"Ha ha ha ha! Chết? Có gì mà phải sợ! Hỏa Dung ta dù chết cũng phải chết có ý nghĩa! Hôm nay, chỉ cần ngươi giết ta, đồng nghĩa với việc Hỏa Tộc và núi Bất Chu, chính thức khai chiến!" Hỏa Dung cười như điên.
"Cho dù bổn tổ chết, cũng phải chết lưu danh sử sách!"
"Vậy ngươi đi lưu danh sử sách đi!"
Lão hoàng tổ này nắm tay lại.
Âm!
Mảnh hư không chỗ Hỏa Dung đứng ầm ầm sập xuống, bị xóa sổ.
Trong phạm vi mấy trăm mét xung quanh, toàn bộ công trình kiến trúc, không khí, cùng một số tu võ giả xui xo, cùng hóa thành hư vô!
"Đi! Đến núi Hỏa Lân, lão phu phải hỏi cho ra lẽ, rốt cuộc Hỏa Tộc có ý gì!"
Ba thân ảnh bay vút lên trời, lao về phía núi Hỏa Lân.
Trong chỗ tối.
Diệp Bắc Minh nhếch môi cười lạnh: "Con rối kết hợp với Hỗn Độn Tử Khí, đúng là hữu dụng!"
"Ngay cả Cảnh Gioi Đại La tầng chín cũng không phát hiện ra!"
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục nói: "Do ba tên Cảnh Giới Đại La tầng chín đấy đang giận quá thôi!"
"Chứ không, chỉ cần họ bình tĩnh lại, chắc chắn sẽ phát hiện ra manh mối!"
Diệp Bắc Minh cười: "Tiểu Tháp, khi con người tức giận, họ không đưa ra phán đoán tỉnh táo được đâu!"