Đêm Nay Rất Dài
Chương 26
Trăng thanh gió mát, quán đồ nướng ven đường sục sôi ngất trời, tràn ngập hơi thở bình dị mà ấm áp.
Hơn một trăm người trong đoàn phim lấp kín quán đồ nướng từ trong ra ngoài, ông chủ mau mắn xếp bàn ra lề đường, may mà đạo diễn Lưu đã cho người gọi trước một tiếng, nếu không lát nữa nhiều khách từng này chắc chắn sẽ không đủ nguyên liệu nấu nướng.
Ban chế tác và dàn diễn chính ngồi trong phòng máy lạnh, Thịnh Li ngồi cạnh Trình Tư Khởi, cô ấy đóng vai nữ hai, trước đây hai người từng hợp tác trong một bộ phim, quan hệ cũng khá tốt. Tối nay Trình Tư Khởi vừa mới đến thành phố điện ảnh, thấy Dư Trì ngồi bên ngoài cùng mấy diễn viên nam, mắt cô ấy sáng rỡ, xoay sang hỏi Thịnh Li: “Cái cậu kia là người mới diễn vai Dương Lăng Phong thế Phong Húc đó hả?”
Thịnh Li liếc nhìn ra ngoài, bàn ghế bên ngoài khá thấp, Dư Trì ngồi trên một chiếc ghế đẩu bằng nhựa, cặp chân dài không có chỗ duỗi thẳng nên cậu phải gập gối lại, thoải mải mở rộng hai chân, nhưng lưng rất thẳng, hai tay gác lên đầu gối buông thõng giữa khoảng trống hai chân. Cậu nghiêng đầu nói chuyện với người bên cạnh, thần sắc bình tĩnh.
Thịnh Li nhoẻn miệng cười: “Sao chị biết là cậu ấy?”
“Nhìn phát biết ngay, đẹp trai dễ sợ.” Trình Tư Khởi lớn hơn cô ba tuổi, nhưng tài nguyên không tốt bằng cô, trước đây đã đóng không ít phim thần tượng thanh xuân vườn trường, cô ấy nhìn Dư Trì khắp lượt rồi ghé sát người Thịnh Li, thủ thỉ với cô, “Khí chất học sinh giỏi aka trùm trường trên người cậu ấy hoà trộn hoàn mỹ không lệch đi đâu được, với ngoại hình này kiểu gì cậu ấy cũng nổi tiếng thôi. Chị mà trẻ hơn vài tuổi, chị nhất định sẽ theo đuổi cậu ấy.”
Thịnh Li: “……..”
May mà tuổi tác chị lớn, không thì chị không xong với em đâu, sao chị giành giật lại em chứ.
Sáng hôm sau còn phải quay phim, Thịnh Li không dám ăn nhiều, cũng không dám uống rượu, cô sợ sáng mai cơ thể sưng phù. Mới ăn vài con tôm hùm đất cô đã buông đũa, sau đó cầm nước súc miệng đi hỏi vị trí phòng rửa tay, còn chưa đi tới cửa đã bị Viên Viên kịp đuổi theo ngăn lại.
Viên Viên nhăn nhó chỉ vào nhà vệ sinh: “Chắc do hôm nay có nhiều người nên nhà vệ sinh dơ lắm, đợi lát nữa về khách sạn hẳn súc miệng.”
Thịnh Li nghe cô ấy nói thế thì không muốn vào nữa, cô ghé sát bên tai Viên Viên, nhỏ giọng căn dặn: “Lát nữa chị sẽ đi trước, em và mọi người cứ ăn uống thỏa thuê, khi nào giải tán thì nhắn tin cho chị.”
“Chị, chị muốn đi đâu?” Viên Viên cảnh giác nhìn cô, linh cảm rằng sẽ có chuyện không hay.
Quả nhiên, Thịnh Li cười gian xảo nhìn cô ấy: “Em nói xem? Viên Viên của chị.”
Viên Viên: “…….”
Hơn một trăm người trong đoàn phim lấp kín quán đồ nướng từ trong ra ngoài, ông chủ mau mắn xếp bàn ra lề đường, may mà đạo diễn Lưu đã cho người gọi trước một tiếng, nếu không lát nữa nhiều khách từng này chắc chắn sẽ không đủ nguyên liệu nấu nướng.
Ban chế tác và dàn diễn chính ngồi trong phòng máy lạnh, Thịnh Li ngồi cạnh Trình Tư Khởi, cô ấy đóng vai nữ hai, trước đây hai người từng hợp tác trong một bộ phim, quan hệ cũng khá tốt. Tối nay Trình Tư Khởi vừa mới đến thành phố điện ảnh, thấy Dư Trì ngồi bên ngoài cùng mấy diễn viên nam, mắt cô ấy sáng rỡ, xoay sang hỏi Thịnh Li: “Cái cậu kia là người mới diễn vai Dương Lăng Phong thế Phong Húc đó hả?”
Thịnh Li liếc nhìn ra ngoài, bàn ghế bên ngoài khá thấp, Dư Trì ngồi trên một chiếc ghế đẩu bằng nhựa, cặp chân dài không có chỗ duỗi thẳng nên cậu phải gập gối lại, thoải mải mở rộng hai chân, nhưng lưng rất thẳng, hai tay gác lên đầu gối buông thõng giữa khoảng trống hai chân. Cậu nghiêng đầu nói chuyện với người bên cạnh, thần sắc bình tĩnh.
Thịnh Li nhoẻn miệng cười: “Sao chị biết là cậu ấy?”
“Nhìn phát biết ngay, đẹp trai dễ sợ.” Trình Tư Khởi lớn hơn cô ba tuổi, nhưng tài nguyên không tốt bằng cô, trước đây đã đóng không ít phim thần tượng thanh xuân vườn trường, cô ấy nhìn Dư Trì khắp lượt rồi ghé sát người Thịnh Li, thủ thỉ với cô, “Khí chất học sinh giỏi aka trùm trường trên người cậu ấy hoà trộn hoàn mỹ không lệch đi đâu được, với ngoại hình này kiểu gì cậu ấy cũng nổi tiếng thôi. Chị mà trẻ hơn vài tuổi, chị nhất định sẽ theo đuổi cậu ấy.”
Thịnh Li: “……..”
May mà tuổi tác chị lớn, không thì chị không xong với em đâu, sao chị giành giật lại em chứ.
Sáng hôm sau còn phải quay phim, Thịnh Li không dám ăn nhiều, cũng không dám uống rượu, cô sợ sáng mai cơ thể sưng phù. Mới ăn vài con tôm hùm đất cô đã buông đũa, sau đó cầm nước súc miệng đi hỏi vị trí phòng rửa tay, còn chưa đi tới cửa đã bị Viên Viên kịp đuổi theo ngăn lại.
Viên Viên nhăn nhó chỉ vào nhà vệ sinh: “Chắc do hôm nay có nhiều người nên nhà vệ sinh dơ lắm, đợi lát nữa về khách sạn hẳn súc miệng.”
Thịnh Li nghe cô ấy nói thế thì không muốn vào nữa, cô ghé sát bên tai Viên Viên, nhỏ giọng căn dặn: “Lát nữa chị sẽ đi trước, em và mọi người cứ ăn uống thỏa thuê, khi nào giải tán thì nhắn tin cho chị.”
“Chị, chị muốn đi đâu?” Viên Viên cảnh giác nhìn cô, linh cảm rằng sẽ có chuyện không hay.
Quả nhiên, Thịnh Li cười gian xảo nhìn cô ấy: “Em nói xem? Viên Viên của chị.”
Viên Viên: “…….”