Đan Đại Chí Tôn

Chương 1871: C1871

Gai độc sắc nhọn xuyên qua đầu.

Lữ Lương Nhân mất mạng tại chỗ.

Lục trưởng lão khẽ nhíu mày, tuổi còn nhỏ, ngược lại là có khí phách!

Sắc mặt Nhị trưởng lão âm trầm xuống, không phải trách Lục trưởng lão, mà là tên đệ tử này lại có thể chống đỡ được mười tám lần tra tấn, còn liều chết không nói, cuối cùng thà rằng tự sát, cũng không để lộ nửa điểm tin tức.

Cái này mang ý nghĩa khẳng định nữ nhi của Tô Thiên Sóc có bí mật lớn!

Nhị trưởng lão tự mình phân phó ở hai bên:

- Tiếp tục bắt cho ta! Bắt một đệ tử càng có thân phận hơn!!

Sau đó không lâu, đệ tử ra ngoài đi săn liên tiếp kéo về hai tên khác.

Nhưng bọn hắn chỉ biết là tên Tô Niệm, cùng chuyện trên trời rơi xuống dị tượng, những tình hình khác cũng không hiểu rõ.

- Đây là Thẩm Minh Thu, cháu trai của Đại Diễn túc lão, nhân vật số hai trọng điểm bồi dưỡng đời mới!

Một đám đệ tử thần giáo mặc y phục tả tơi trở về, trong tay kéo lấy một người đầy máu bị xiềng xích quấn quanh, khó nén tức giận mà ném tới trước mặt trưởng lão.

Lục trưởng lão hồ nghi nhìn bọn hắn, làm đệ tử trực hệ của nội tông thần giáo, địa vị so ra có thể vượt qua trưởng lão ngoại tông, thực lực càng là cường hãn, bắt một đệ tử thánh địa mà còn quá chật vật.

- Linh văn của hắn là Thiểm Linh, có thể dịch chuyển vài trăm mét!

Các đệ tử dẫn đội xấu hổ càng tức giận, không chỉ suýt chút thả hắn chạy, còn hi sinh hai đệ tử.

- Thiểm Linh?

Lục trưởng lão đưa tay nhấc lên rễ già tráng kiện, mở rộng ra sợi rễ dày đặc, quấn quanh Thẩm Minh Thu đang hôn mê.


Thẩm Minh Thu mơ màng tỉnh lại, mệt mỏi giương mắt lên, tiếp theo lại trừng trừng hai mắt, kích hoạt linh văn liền muốn chạy trốn, lại bị sợi rễ kéo chặt lấy.

- Các ngươi là ai! Nơi này là Đại Diễn thánh địa, là lãnh địa của tôn chủ thánh địa Tây Bộ, các ngươi chán sống sao?

Thẩm Minh Thu giãy dụa kịch liệt, nhưng sợi rễ còn cứng cỏi hơn sắt thép, càng giãy dụa càng bị chặt buộc, cuối cùng hoàn toàn không động đậy được.

Lục trưởng lão lạnh lùng nói:

- Nơi đó còn có ba người, ngươi biết không?

Thẩm Minh Thu bị quấn đến đau đớn, không thở nổi, thế nhưng sau khi nhìn thấy các thi thể rách rưới kia, sắc mặt hắn lại hơi biến đổi, hắn dùng sức nhắm hai mắt lại:

- Vương Liệt? Ngọc nhi... Lữ Lương Nhân?? Bọn súc sinh các ngươi, các ngươi đang chơi cái gì!

Lục trưởng lão lạnh lùng nói:

- Chúng ta là Vạn Đạo Thần Giáo, là đến vì Tô Niệm!

Thẩm Minh Thu đang tức giận gào thét lại bất chợt im bặt, sắc mặt càng tái nhợt.

Vạn Đạo Thần Giáo?

Chẳng lẽ, bọn hắn biết thân phận Tô Niệm?

Lúc này đến bắt Tô Niệm, là muốn dụ bắt Khương Phàm sao?

Lục trưởng lão nói:

- Chúng ta có mấy vấn đề muốn hỏi, ngươi cũng có thể không trả lời, nhưng chúng ta sẽ tiếp tục bắt người khác tới hỏi, bắt cho đến khi hài lòng mới thôi. Ngươi hiểu ý của ta không? Hôm nay Đại Diễn thánh chết bao nhiêu người, là nhìn ngươi trả lời như thế nào.

Thẩm Minh Thu lắc lư ánh mắt, gian nan nuốt một ngụm nước bọt:

- Tô Niệm nàng vẫn còn rất nhỏ, các ngươi tìm nàng làm gì?

- Ngươi không có tư cách hỏi lại, chỉ cần trả lời vấn đề của chúng ta. Vào cái ngày Tô Niệm sinh ra ấy, Đại Diễn sơn mạch đã từng có dị tượng từ trên trời rơi xuống, biết nguyên nhân không?

- Ta chỉ là một đệ tử bình thường, ta không biết nguyên nhân.

- Ngươi tốt nhất nên biết chút ít bí mật, nếu không ta phải giết ngươi, lại bắt những người khác!

- Loại chuyện dị tượng từ trên trời rơi xuống này thật sự không phải là thứ mà thế lực cấp thánh địa chúng ta có thể tra rõ ràng.

- Vấn đề kế tiếp, linh văn của Tô Niệm là cái gì?

- Ngự Thú linh văn.

- Phẩm cấp gì?

- Ta không biết.

- Không biết??

Nhị trưởng lão ở bên cạnh trực tiếp lệnh Lục trưởng lão:

- Giết, chờ tìm kẻ tiếp theo!


- Chờ một chút!! Ta thật không biết, ngươi giết tất cả mọi người lịch luyện ở bên ngoài thánh địa, cũng không người nào biết! Tuy nhiên...

- Tuy nhiên cái gì?

Nhị trưởng lão đưa tay, ngăn Lục trưởng lão.