Đại Tiểu Thư Phản Diện Thời Dân Quốc

Chương 40

Chuyển ngữ: Meounonna

Beta: Ys

Từ sau khi phủ Đô Đốc được thành lập, các cuộc họp lớn nhỏ diễn ra liên miên, luật mới được ban hành, xây dựng thiết lập các điều lệ của chế độ mới, thực thi chính sách mới, những thứ này đều cần thông qua quá trình thảo luận và phân tích khảo chứng không ngừng của rất nhiều người, cuối cùng mới đưa ra để phổ biến, cho nên gần như ngày nào phòng hội nghị của phủ Đô Đốc cũng mở họp, hơn nữa có khi còn mở liên tục mấy cuộc họp liền trong một ngày.

Từ sau khi đề án “Đóng cửa triệt để tất cả các tiệm thuốc phiện trong tỉnh” được đưa lên bàn họp, đã có nhiều cuộc họp tranh cãi xung quanh việc tiến hành đề án này.

Có rất nhiều ý kiến bất đồng, các nhân sĩ thuộc phái lập hiến là người khởi xướng đề án này, đương nhiên là họ cực lực tán thành.

Quân đội do Quý Khôn dẫn đầu cũng ủng hộ việc đóng cửa tiệm thuốc phiện.

Nhưng nhân sĩ phái bảo thủ lại cho rằng xã hội mới chỉ vừa ở bước khởi đầu, không nên có hành động quá lớn, sợ rằng sẽ dẫn đến mâu thuẫn từ nhiều mặt, cho nên ủng hộ việc duy trì hiện trạng.

Cuối cùng là các nhân sĩ đại biểu giới thương gia, vì có quan hệ mật thiết  với lợi ích với họ nên đương nhiên họ sẽ phản đối việc đóng cửa tiệm thuốc phiện. Trong đó, những người phản đối ý kiến này mạnh mẽ nhất chính là các ông chủ tiệm thuốc phiện do Lâm Kính Đình dẫn đầu.

Hôm nay là cuộc họp phản biện cuối cùng, sẽ tiến hành biểu quyết thống nhất với tất cả các ý kiến, sau khi có được kết quả cuối cùng, cuộc họp tiếp theo sẽ nhắm vào việc cải cách tiệm thuốc phiện, cho nên bất kể có bao nhiêu người không đồng ý, việc dẹp hay giữ lại tiệm thuốc phiện sẽ có kết quả cuối cùng trong hôm nay.

Buổi sáng đúng 9 giờ, thành viên dự họp đều lần lượt có mặt, sau khi mỗi người tự tìm thấy vị trí của mình ngồi vào, các đại biểu xì xầm phát hiện người đến tham dự hội nghị hôm nay ít đi rất nhiều, hơn nữa đa số những người không đến là những nhân sĩ phái bảo thủ lúc trước ủng hộ việc duy trì hiện trạng, vốn dĩ có mười mấy hai mươi đại biểu, sáng hôm nay chỉ đến có bốn, năm người! Bất thường ắt có trò ma quái, nhiều người như thế không đến, chắc chắn là có người đứng sau lưng giở trò.


(Ở đây có nghĩa là người trong phòng họp đang thầm chửi thề trong lòng: ‘thảo nê mã’ là tiếng lóng của “con mẹ nó”)

Đọc Full Tại Truyenfull.vn

Chuyện gì đây? Sao lại là một con nhóc đến? Còn nói là có thể đại diện cho Lâm Kính Đình, một con nhóc non choẹt thế này, con bé thành niên chưa vậy? Đây là đến để làm trò cười à?

Quý Khôn ngồi ở vị trí chủ trì cũng rất có hứng thú mà đánh giá cô, qua một lúc sau mới hớn hở hỏi: “Cô bé, cháu thật sự là người tới đại diện cho Lâm Kính Đình sao? Không phải là đi nhầm đường chứ?”

Lâm Tập Tập trở thành tâm điểm chú ý của mọi người, ngược lại rất bình tĩnh, tự nhiên hào phóng trả lời: “Kính thưa Trưởng Quan, gia huynh hiện giờ đang theo học pháp với pháp sư ở chùa Thê Hà, nhất thời không có cách nào về kịp, người trong nhà cho rằng không thể vì nguyên nhân cá nhân của anh trai cháu mà trì hoãn một cuộc họp quan trọng thế này, bèn cử cháu đại diện tham gia thay, tất cả mọi quyết định mà hôm nay cháu đưa ra cũng tức là quyết định của Lâm Kính Đình và nhà họ Lâm.”

Lời nói hùng hồn của cô vừa dứt, phòng họp phút chốc lặng ngắt như tờ.

Tác giả có điều muốn nói: Cô bé quàng khăn đỏ giữa bầy sói…╭(╯ε╰)╮